Chàng thì đi cõi xa mưa gió/Thiếp thì về buồng cũ gối chăn/Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc trải ngàn núi xanh”…
Đoàn nữ sĩ ơi! Từ khi chị diễn nôm mấy dòng diễm lệ trên để nói về xa cách, nỗi nhớ nhung da diết, cô đơn lạnh lẽo…của đôi tình nhân phải chịu cảnh chia ly thì văn đàn Việt Nam không còn thi nhân nào dám viết về chuyện nầy. Suốt mấy trăm năm qua, tụi em theo dõi, chỉ thấy chị một mình một bóng trên đỉnh hào quang. Nhưng bây giờ thì khác rồi chị nhớ! Đầu thế kỷ XXI, có một thi sĩ xuất phát từ miền Tây nước Việt, tham quan khắp nửa bầu trời rồi viết nên những dòng lệ diễm sau đây. Chị đọc đi rồi sẽ thấy không còn cô đơn nữa.(Q Đ)
DỖI HỜN
Lòng đã trông, tình mong gọi tới,
Buồn phận đời, người hởi đi xa
Duyên chi má thắm mặn mà,
Yêu thương ai ? Đã xót sa cõi lòng,
Biết sông rộng, biển xanh bát ngát,
Vẫn thương hoài mây bạc đầu non,
Nhớ ai lòng dạ mỏi mòn?
Thiếp trong giấc mộng, mơ còn như xưa,
Cũng một bóng sớm, trưa chiều tối,
Nghỉ về ai? lòng khỏi vơi buồn,
Trách trời duyên nợ còn vương,
Phải chăng để lại con đường từ ly ?
Đào Văn Lộc
NHỚ NHUNG
Xa anh luống những sầu bi
Nỗi lòng tê tái khắc ghi bóng hình
Giờ em chỉ có môt mình
Nhớ người, nhớ mãi mối tình cách xa
Xa rồi cái thuở mặn mà
Bây giờ lòng mãi thiết tha nhớ chàng
Cuộc tình đã lắm trái ngang
Người đi kẻ ở lệ tràn thắm mi.
Nơi kia, anh đã nghĩ gì?
……Thương em khắc khoải sầu bi đêm trường???!
Nơi kia, anh đã nghĩ gì???
…..Thương em khắc khoải sầu bi đêm trường
Thưa chị NGỌC HOA bài thơ chị ( NHỚ NHUNG) cũng rất buồn ,trách hờn ai đó ? Bỏ đi , Để người ở lại phải sầu bi đêm trường ,vậy Lộc hỏi chị nha. Mà thôi chuyện ai nấy biết ! Khi nào gặp chị sẻ hỏi sau . Mong đọc thơ chị nửa ,cám ơn chị đã phản hồi bằng lối thơ ĐỐI NGHỈA qua bài DỖI HỜN của Lộc ,Chào chị
Chị đố Lộc đây nhìn hình các bạn cựu h s Chợ Lách dán ở trên , em đoán thử xem ai là chị Ngọc Hoa? Đố vui đúng có thưởng…..
Thưa chị NGỌC HOA ,chị mặc áo màu đen ,phía dưới anh MAI CHÍ HIÊÚ phải không? Trúng là cái
chắc ? Thưởng đi chị .Mong chị trả lời gắp .Lộc
Đúng là cái chắc, đố rồi mới nhớ, hôm rồi trả ời phản hồi với Phương Chi đã để lộ thông tin, nhưng dù sao chị cũng cảm ơn Lộc đã tìm đúng, khi nào gặp thưởng một chầu cà phê no, chịu không, nợ nầy còn lâu mà lo gì hi! hi!