Lâu lắm không đọc thơ Nhật Lệ, nay nhà thơ trở lại với trang nhà. Vẫn vần điệu ngọt ngào, chắt lọc từng chữ trong câu, vững vàng phong độ xưa
NẺO CHIỀU
Ra đi từ độ trăng thề
Nay về mái tóc bộn bề tuyết sương
Quê chiều gió thoảng đưa hương
Cầu ao khóm trúc còn vương giọng tình
Một thời trăng nước điêu linh
Cho khóm lục bình trôi giạt trùng khơi
Xa xa vẳng tiếng ằu ơi
Nhớ câu thơ cũ nhớ lời bà ru
Đã vàng mộng ước phù du
Từ đâu ngọn nhớ vi vu thổi chiều
Lối tình này đã xanh rêu
Ấp yêu kỷ niệm ngắm thiều quang trôi
NHẬT LỆ