Trung Học Chợ Lách

Chị tôi của Đào Văn Lộc

Ngày đăng: 15/12/2013, 5:50 sáng, ý kiến phản hồi (8)

Có những người chị ngày xưa trong lớp học đã ân cần lo cho từng đứa em như người thân của mình. Hình ảnh ấy không bao giờ phai nhạt trong tâm thức của “người em” lưu lạc phương xa.

                                Thanh Nhi (hình chỉ mang tính minh họa)

 CHỊ TÔI                                                          

                                                    

Em vẫn nhớ những ngày xa xưa ấy                                                    

 Người chị thương lòng đã tỏ ân cần,

 Đã bao lần  lớp học có bâng khuâng,             

 Thì chị đã lo lần cho từng đứa

  Có một hôm nổi lo không còn nửa,

 Chị vội buồn rẽ bạn bỏ trường xưa,

 Tình đong đưa xa xứ mấy cho vừa,

  Chị bật khóc nổi lo chưa trọn vẹn,  

  Thương chị quá ! những tháng năm dồn nén,               

   Dẫu cho đời lỗi hẹn tuổi còn thơ,

   Tình mộng mơ sao cứ mãi hửng hờ,

   Mái trường củ ngày thơ như giấc mộng,

   Thôi chị nhé cuộc đời là cơn sóng,

    Vổ vào bờ rồi dang rộng đi xa,

    Để đời ta sống động mãi kia mà,

     Cùng hòa nhịp trong bài ca vô tận,

     Em vẫn nhớ mái trường xưa hòa lẩn,

    Dáng chị đi  quyện lẩn  áo dày bay,

    Tuổi trinh nguyên chết lịm mái tóc dài,

    Chị vẩn đẹp của bao ngày xưa ấy,

     Em vẩn thấy tuổi thơ như sống dậy,

      Mổi khi buồn tình đấy vẩn còn đây,

     Qua bao năm dáng chị đã hao gầy,

     Chị vẩn nói ” Tụi bây tao thương quá”

       Đào Văn Lộc

          Bài thơ nầy riêng tặng chị Huỳnh Thị Thanh Nhi và các chị của THCL                                          

                        

 

                                                                 

 

                                                                

                              

8 bình luận

  1.        Chào anh Mười Lộc.

       Đọc bài thơ này của anh em nghe cảm động quá , đúng, có những người chị lo cho em mình rất là tận tâm, có khi mình nghĩ rằng người chị có thể thay thế như là một người mẹ đó anh ạ.

        Chúc anh luôn mạnh khoẻ,vui vẻ , hạnh phúc.     Hoài Thương.

  2.   Hình chỉ mang tính minh họa , nhưng e thấy Chị Nhi cũng xứng đáng là người chị cao cả , dể thương như bài thơ đã nói . Chị Nhi luôn lo lắng cho đàn em út và rất vị tha , ai không tiếp xúc thì chưa biết , chứ gặp rồi thì ấn tượng về chị ấy chắc chắn sẽ không phai đó 

    1. Chiều hôm đó có đi uống cà phê với PĐM, có rủ nhà thơ đi Bình Dương chơi. PĐM bảo ngày mai có hẹn với một em chân dài mê thơ của chàng. Biết đó là việc quan trọng nên không có nói vô, hơn nữa chính LM cũng không biết thầy Minh tổ chức SN thì làm sao  “bắt” PĐM đi được. Phải thú nhận rằng khi đi, ai cũng hỏi Mạnh đâu? Chỉ biết nói bận công tác quan trọng. Còn keo khác anh Mạnh nhé.

      1. Anh LƯƠNG MINH mến ! LỘC sẽ trả lời anh sau nha ,có lẽ anh bận lo cho trang nhà THCL.com và trang TPH-VL , Có dịp mình đi uống cafe cùng các bạn chắc vui lắm ,Hẹn về VN nha anh!

        Chào anh .

  3. Lộc ơi ! chị xin lỗi vì sự chậm trễ,và rất cảm ơn Em đã đưa chị và các bạn trở về tuổi thơ, thật vui ( vui sao nước mắt lại trào). Bọn mình xa nhau hơn 40năm mà Lộc vẫn còn nhớ những kỷ niệm vui, buồn thuở học trò ngồi chung lớp, chị thấy mình như trẻ lại dù bây giờ bọn mình tóc đã bạc , thời gian còn lại có bao nhiêu ???

                Chị trân trọng nhận tấm chân tình nầy và suốt đời, suốt đời mang theo !

                Ôi ! sao chị thương bọn mình quá ! chị mong bọn mình mãi thương nhớ nhau.

                Chúc Lộc và gia đình vui khỏe , luôn hạnh phúc.

                                                                                                    Chị Thanh Nhi

  4. Chào Phi Nga ! chị mãi quay về kỷ niệm học trò mà quên Em, cảm ơn tình cảm PN đã dành cho chị, nhưng chị chưa xứng đáng được tụi em <phê duyệt>như thế đâu !? mong được thông tin về Em (vì chị cố nhớ về Em , mà không sao tìm được).

                     Chúc Em hạnh phúc .

    1.        E là bạn của a Thinh chị à, chị không nhớ e cũng phải , vì hồi nhỏ e nhút nhát lắm , ít tiếp xúc với ai nhiều . Sở dĩ e nói chi xứng đáng được khen vậy là vì e có nghe nhiều bạn bè lớp đàn e kể về chị , thật đáng ngưỡng mộ người chị luôn vị tha hòa đồng hết mình vì em út , Hẹn gặp lại chị tại quê nhà nhé 

  5. Lộc ơi! Những lúc nhớ Quê, nhớ bạn, chị lại đọc bài của Lộc, Q Đ thấy vui tươi hồn nhiên ngây thơ vô số tội. Giờ thì mỗi đứa một phương, nhớ thương, thương nhớ nào hơn, Có lẻ đứa tha hương khắc khoải nhớ mênh mông.
    Hãy chờ ngày gặp lại !!!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài liên quan

Thông van
UỐNG TRÀ CỦA THÍCH THIỆN THẢO
Là nhà sư Phật giáo. CHS Trường THCL  hiện nay sống ở Huyện Mang Thít nhưng có cuộc sống của đạo tiên:...
Xem tiếp...
bay nui
CHIỀU TRÊN ĐỒNG CHÂN NÚI CỦA ĐÀO DŨNG TIẾN
Đào Dũng Tiến -một nông dân thế hệ mới, đọc kinh sách, biết làm thơ hiện sống ở vùng Thất Sơn. Bài thơ...
Xem tiếp...
tải xuống
NẺO CHIỀU CỦA NHẬT LỆ
Lâu lắm không đọc thơ Nhật Lệ, nay nhà thơ trở lại với trang nhà. Vẫn vần điệu ngọt ngào, chắt lọc từng...
Xem tiếp...

Các bài viết mới khác

Dao huu ngạn
LÁ ĐỔ CHIỀU ĐÔNG.
Những cơn gió đong đưa mang cả cái lạnh buốt nhởn nhơ dưới bầu trời âm u không một giọt nắng trước tuần...
h2
NHÀ VĂN ĐI CHỢ
Anh Lương Minh là nhà báo, nhà văn, quê ở Vĩnh Long, là chủ biên trang văn học tư nhân “Tống Phước Hiệp...
Hoa tang
TIN BUỒN
Được tin thầy Đào Hữu Ngạn, sinh năm 1940 tại Vĩnh Bình, cựu hiệu trưởng trường Trung học Chợ Lách, đã...
Dieu la Thành
ĐIẾU LA THÀNH CA GIẢ 
Song song với “Long Thành Cầm Giả Ca”, “Ngộ Gia Đệ cựu Ca Cơ”, “Độc Tiểu...
-Dat-Lai-Lat-Ma
TÂM TƯỞNG
Tâm tư và suy tưởng, đó là cái hiểu thông thường của một số người. Tâm là một đại dương, tưởng là một...

LỜI DẪN

Tin nhà

1ab2
NHỚ ANH MƯỜI LỘC- NGƯỜI ĐỒNG HƯƠNG CHỢ LÁCH
thich-phuoc-an
RỪNG KHUYA BÊN BẾP LẠNH
h2
LỚP LÃO NIÊN HOP MẶT LẦN THỨ 6
Bình luận nhiều trong tuần
  • None found
Tác giả
Thống kê
Số người online: 7
Lượt truy cập: