Mùa xuân lúc nào cũng là đề tài của thi nhân. Họ làm thơ sướt mướt với mùa thu, than lạnh lẽo với mùa đông, nhưng bao giờ cũng muốn mùa xuân kéo dài . Đào Văn Lộc không ca ngợi xuân nhưng với câu:Tại sao xuân bước đi nhanh quá ? cũng đủ hiểu sự nuối tiếc hương xuân như thế nào !
HƯƠNG XƯA
Đời ai thắm thoát đã thu sang ?,
Chiếc lá xanh xưa,đã đổi vàng,
Nét diễm kiều ai?,ai lỗi hẹn?
Để buồn trăng khuyết,khóc mây tan,
Giã biệt thu tàn,đợi gió đông !!!
Bổng nhiên nước mắt lại khơi giòng,!!!
Tại sao xuân bước đi nhanh quá ?
Cho hạ xen vào nổi, chờ mong?
Đào Văn Lộc
** Bài này, Lộc tặng các bạn THCL nha
Đọc bài thơ của a Lộc ngay đêm 30 tết chợt thấy buồn buồn….e thích hai câu cuối , Tại sao xuân bước qua nhanh quá , cho hạ xen vào nổi chờ mong…ngày vui thường qua rát mau và ngày buồn ta cảm thấy dài . Chúc anh Lộc bước sang năm mới như ý cát tường.
Nhân dịp đón tết ất Mùi Lộc xin chúc tất cã các bạn THCL “Một mùa xuân ,đẹp mãi trong lòng,với niềm mơ ước mới nha ” riêng PHƯƠNG CHI lúc nào em cũng vui và cãm tác vài bài thơ nửa nha ? vì thơ của em luôn được các bạn quan tâm đó ?!! Thân chào các bạn Lộc
Chưa hết Xuân sao dạ trải sầu
Lòng xuân rã rích giọt mưa ngâu
Người nơi viễn xứ buồn xuân khứ
Cho bến xuân quê nắng nhạt màu
TRƯỚC THỀM NĂM MỚI
KÍNH CHÚC ANH AN KHANG THỊNH VƯỢNG
VẠN SỰ NHƯ Ý
NHẬT LỆ
Nhật Lệ mến ! bên đây tết cũng buồn da diếc nên
Lộc cũng lây và làm thơ cũng thế xin bạn miễn thứ cho
Lộc chúc bạn và gia đình một mùa xuân ấm áp và vui tươi
phúc tài đầy đủ,thân chào
Huynh Lộc Đào ơi bây giờ mới sáng mồng 2 năm Ất Mùi hà, mà huynh lại nhìn thấy hạ vàng rồi sao?, cứ để cho nàng xuân đi chầm chậm thôi huynh ơi…
Xuân đã mang về nét vui tươi
Rộn rả vang vang những tiếng cười
Xuân cứ dừng chân xin đừng bước
Để lòng tô thắm khúc xuân ơi.