Tình yêu không thành, để an ủi người ta thường đổ cho định mệnh . Nhớ lại tình yêu ở tuổi học trò, nhớ lại nhiều kỷ niệm để rồi thương tiếc những ngày tươi đẹp bên nhau dưới mái trường ở chốn quê
DÒNG ĐỜI
Dòng đời đã đẩy đưa, đưa đẩy,
Ở tuổi nầy, tuy vậy cũng xong!!,
Chỉ thương ,cái tuổi má hồng,
Hồi còn đi học,mình trông ngống hoài,
Dẫu có biết thương ai mòn mõi?,
Ngoài giờ chơi,ai dõi dõi nhìn?,
Thế rồi,anh lại làm thinh !!
Để em một bóng ,chử tình cô đơn,
Từ dạo đó em hờn,em tủi,
Đến bây giờ phận rủi em mang,
Thương anh cám cảnh bẽ bàng !!!!,
Chỉ mong hai đứa mơ màng nhìn nhau,
Thôi tạm biệt ,nổi đau em chịu,
Nhưng sao kỳ, tình níu lại rồi ??,
Rưng rưng giọt lệ đi thôi,
Kẻ NAM,người BẮC tình ôi là tình,
Đào văn Lộc
* Lộc thân tặng toàn thể các bạn CHỢ LÁCH thân thương,
nhân lúc XUÂN về
Huynh Lộc Đào ơi, bài nào của huynh viết em cũng thấy toàn là những cuộc tình buồn , lăm ly quá cở đó huynh à….
Hoài Thương mến! Lộc cũng có những bài thơ nói về quê hương ,đón xuân chẳng hạn v. v.Nhưng cũng có những bài thơ lãng mạn , thơ là một chút gì đó vừa vui vừa buồn , đọc cảm thấy bâng khuâng thương nhớ phải không HT ? Thơ mà !!!! ???
Dòng đời ( tiếp theo)
Đã gọi là tôi cới bạn hiền
Cây thì muốn lặng, gió chẳng yên
Ai gieo chi cảnh đời ngang trái?
Để mãi giờ đây bến lạc thuyền.
Tôi với bạn hiền cá với nhau
Ai sai trong cách tiếng hỏi chào
Mỗi lần bị phạt 50 ngàn chẵn
Anh đã thua rồi, nợ tính sao?
Mãi giờ chưa trả, nợ là bao?
Hay anh cứ hẹn đến kiếp nào?
Nợ ấy bao giờ anh mới trả?
Anh trả nợ tôi bằng cách nào?
Tiền kia còn nợ, trả chưa xong
Mang đến tình yêu chết cõi lòng
Nợ tình tôi quyết không cho khất
Hết kiếp này thôi phải cho xong!
Chị Ngọc Hoa mến . Đọc thơ chị xong ,Lộc thấy trong bốn câu cuối ,tánh chị sao khó quá nguời ta muốn trả nợ mà chị không cho trả ,đã vậy còn bắt :” Hết kiếp nầy thôi phải trả xong,” Lộc bó tay chị ạ ! Xin chị giải thích dùm nha chị. Cám ơn chị.
Dòng đời của chị ở phần cuối là vậy đó đừng thắc mắc nữa nghen Lộc.