Tất cả kỷ niệm sẽ là dĩ vãng khi ta chia tay. Và khi nói quên đó là lúc ta đang nhớ Mùa đông lạnh giá luôn là mùa nhớ nhung nhiều nhất, chia tay vào mùa đông nỗi nhớ thương càng nối dài thêm với bao kỷ niệm… Đôi khi chỉ một lời ước hẹn mà ta phải đợi đến trăm năm (Kiều Phương)
EM VÀ MÙA ĐÔNG
Mùa đông này Anh vẫn chưa trở lại
Góc phố buồn và Em cũng lạnh hơn!
Lá bàng rơi xao xác gió từng cơn
Cành trơ trụi đung đưa như tay vẫy!
Ngược thời gian Em tìm về nơi ấy
Cỏ vẫn mềm trên lối chúng ta qua
Kỷ niệm còn đây. .Anh giờ đã cách xa
Em cúi nhặt cho mình chùm hoa tuyết!
Giá băng tan thấm lòng Em như cắt
Mất nhau rồi từ dạo ấy mùa đông!
Nơi phương nào Anh hỡi có lạnh không(!)
Phía bên Em là mênh mông nỗi nhớ!
Bài thơ xưa thôi giờ đành dang dỡ..
Lỗi hẹn rồi mình phải đợi trăm năm!
SG 5/1
Trang Khuyên