Mưa chiều gợi nhớ kỷ niệm ngày xưa, giờ đây người xa xứ chỉ còn mong ước hội kiến đôi lần nhưng biết trời có chiều lòng người (?)
MƯA CHIỀU
Mưa chiều nhỏ giọt giăng giăng,
Rừng thông rũ lá lòng lâng lâng buồn !
Chiều nơi đất lạ còn vương?
Em ơi ! có nhớ nổi thương như vầy?
Buồn sao? Mây tím vần xoay !
Để anh xa xứ, để ngày cách ngăn
Ước chi gặp lại đôi lần
Ở xa mà nhớ,ở gần đừng quên !!
Trách trời sao lại buồn tênh
Người đi đi mãi, mình ên ai chờ
Đào Văn Lộc
Lộc mến !! mưa chiều!! chiều nơi đất lạ còn vương,
Anh ơi! có nhớ nổi thương như vầy … bài thơ hay !!!
Chị NGOC THU thân mến !! Được lời phản hồi của chị cũng đử cho Lộc vui và hăng hái tiếp tục làm thêm ?
Nhân dịp chúc chị và gia đình được vui khỏe mãi mãi nha chị ? và Minh Ngọc nửa !!
Đọc bài MƯA CHIỀU rất hay NHẬT LỆ cảm tác bài MƯA THU tặng anh LỘC nhé
MƯA THU
Chưa cuối thu mà lá đã khô
Chưa cuối xuân mà nắng đã phai
Thu tàn tim khắc khoải
Mưa chiều thương nhớ ai
Bờ vai gầy buốt giá
Tương tư dần phôi pha
Đường trơn lê gót nhỏ
Giấc mơ hồng trôi xa
Đồi hoang mây tím thẫm
Giọt lệ tràn trong mưa
Phố chiều ngõ vắng đường thưa
Ôm hôn kỷ niệm cho vừa nhớ nhung
NHẬT LỆ