Không giống các chi nhánh cà phê Highlands mà tôi được ghé qua ở Sài Gòn, quán Highlands Cột cờ không lầu, không chật hẹp ấm cúng, nằm trong khuôn viên một vườn nhãn cổ, thuộc phạm vi Bảo tàng lịch sử Quân sự Việt Nam. (Ngay lúc này mà nhãn có trái chắc mình bị cột dưới gốc rồi).
Ở mọi nơi, Highlands cà phê được đặt ở những vị trí đắc địa bậc nhất, tại Hà Nội cà phê Highlands có các chi nhánh tại Cột cờ, Nhà hát lớn, tháp Hà Nội, tòa nhà “Hàm cá mập” bên hồ Gươm…. Với phong cách chủ đạo: màu đỏ bordeux và phục vụ tương tự chuỗi cà phê ở nước ngoài. Tuy nhiên ở Sài Gòn, khách đến quầy và gọi món cùng với thanh toán thì ở đây nhân viên phục vụ vẫn mang menu đến tận bàn cho khách.
Dùng một tách cafe sữa nóng, béo ngậy đúng kiểu Highlands, ngửi ké mùi thơm khói thuốc, mỗi một hơi thở đều xì ra khói, nhìn từng dòng xe qua lại, lâu lâu bắt gặp một đôi dìu nhau trong điệu Slow dưới chân tượng đài Lênin ( hoặc là đang chống rét, hoặc là chuẩn bị “Thử thách cùng bước nhảy”). Ngồi ở quán với trời đông lạnh, chợt ước có chút nắng ấm của miền Nam.
Bài và ảnh Tú Yên
h2 Tác giả với ly cà phê sữa đá
h3 Có thể tham quan máy bay tại quán cà phê
h5 cảnh hơi giống cà phê Trung Nguyên ở Triễn lãm Mỹ thuật TPHCM (Phó Đức Chính)