Muốn mà không như ý! Không thích nhưng lại được! Những khổ nạn vốn sinh ra trong chốn phù trần. Và người ta vẫn trôi lăn trong ấy. Tác giả đã sử dụng những cặp phủ định, đối chọi nhau như để minh chứng. Những rừng mai, vườn hạnh, vườn đào được gieo trồng để rồi trong rẫy tình yêu chỉ là cây sầu riêng đơn lẻ. Nhưng bất chợt khi đọc/ Vẫn rót vào tro xưa giọt nóng khơi hồng/ Bến xuân chiều lại dào dạt mênh mông/ Dậy sóng/. Ở đó, người đọc bắt gặp một sức sống mới với cây sầu riêng chết yều/ ngăn mặn tràn đê mi/…
Bằng thể lọai tự do, Cánh Đồng Xuân Muộn là một bài thơ hay, Võ Thị Nhật Lệ đã tạo được những nét riêng của mình trong vườn thi ca bát ngát. HB
CÁNH ĐỒNG XUÂN MUỘN
Nhéo vào thương chợt bầm nỗi nhớ
Không gieo hạt sầu vẫn gặt tím bờ đau
Nương rẩy tình xưa trồng hạnh trồng đào
Nhưng mùa nào cây sầu riêng cũng mọc
Tuốt nhẳn lá già nua để giao thừa mai trỗ lộc
non nhung
Chỉ thấy cành khô run cùng giá rét đông tràn
Suối mộng khan
Lối mơ hoang
Sóng lòng tan
Cây sầu riêng chết yểu
Về lại đồng chiêm chang nắng hạn
Bới sâu con kênh nghĩa tình
Ngăn mặn tràn đê mi
Cày xới lãng quên
Tỉa tót ước mơ
Xanh mới tràn về
Lối trăng thề-hương vàng mơ-thôn quê chiều đồng vọng sáo đê mê
Đáy ly tim dẫu xác khổ qua còn đọng
Vẫn rót vào tro xưa giọt nóng khơi hồng
Bến xuân chiều lại dào dạt mênh mông
Dậy sóng
NHẬT LỆ