Theo yêu cầu của cô Trần thị Lộc, tôi xin gởi bài thơ của thầy Nguyễn Văn Lượng (Lê Nguyễn Hàm Luông) in trong tập thơ Những gương mặt thơ Bến Tre( Ngọc Vinh)
ĐÁM CƯỚI MIỆT VƯỜN
Đám cưới miệt vườn còn nhiều áo bà ba
Lúc đám cưới rước qua cây cầu khỉ
Chú rể phụ đi gần cô dâu phụ
Tại cầu gập ghềnh nên tay mới cầm tay
Xúng xính áo dài cụ trưởng tộc đàng trai
Rất đẹp lão chắc nhờ chòm râu bạc
Lũ trẻ lấm lem chạy ùa theo sau hát:
“Cô dâu chú rể làm bể bình bông…”
Xinh xắn cô dâu e lệ má ửng hồng
Chân líu ríu bước thẹn thùng cúi mặt
Bà con bên đường trầm trồ khen tấm tắc:
“Đám rước dâu này thật xứng lứa vừa đôi”…
Cũng ở làng trên xóm dưới với nhau thôi
Đâu có lạ lùng chi người hai họ
“Anh chị Bảy biết ý tình tụi nó
Xin chú thím Hai cho chúng đón nhau về… ”
Dẫu đám cưới nghèo rất ít tiếng cười chê
Tính chất phát xúm tay cùng vun vén
Một góc vườn quen nhũng lứa đôi hò hẹn
Đám cưới miệt vườn thiệt đúng chuyện trầu cau…
Lê Nguyễn Hàm Luông
——————————————————————
Nhắn cô Lộc: Hổm nay em cứ ngờ ngợ nhưng bây giờ thì em chắc chắn rồi. Cô là chị của Minh Phương, anh Tấn? Chúc cô vui khỏe! (Ngọc Vinh)
Nhà văn buồn gửi bài thơ thật dễ thương , Ngọc Vinh ơi , thêm một chút vui trong văn thơ mình để đời sống tươi mát hơn … để sáng tác nhiều hơn và tích cực góp phần vào trang nhà nhiều hơn nhé ! Chúc mùng Ngọc Vinh và chúc hai chữ thành công sẽ sống mãi bên Nhà văn buồn … Ở Văn nghệ đồng bằng sông Cửu Long , Ngọc Vinh có tham gia ? Với bút hiệu gì vậy ???
Bài thơ qua cãm tác khi nhìn bức ảnh .Tôi làm ngay trên bản phím máy vi tính.HTH
RƯỚC DÂU QUA CẦU
Rước dâu anh rước qua cầu
Cầu cây lắc lẻo…dí dầu rước em
Họ hàng nối bước gập ghềnh
Khó đi cũng ráng đón em về nhà
Rước em đâu ngại đường xa
Rước em anh rước mặn mà tình quê
Mai nầy có lắm nhiêu khê
Xin em hảy nhớ đường về năm nao
Dìu nhau cho vẹn trầu cau
Trăm năm kết tóc bạc đầu bên nhau.
Huỳnh Tâm Hoài
Đám cưới miệt vườn lời văn ý thơ sao mà quen thuộc mang dáng hình dân cù lao Minh quá cậu út LÊ NGUYỄN HÀM LUÔNG của con ơi!