Một đời vì yêu – tình yêu chưa trọn
Một đời vì thơ – thơ mãi vấn vương
Lẫn vào hồn ai – như khói như sương
Nhìn bóng trăng soi – thao thức đêm trường.
Tình người là thơ – năm chờ tháng đợi
Biển một bên và em một bên
“ Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.(2)
Mà ánh sáng đều hòa vào bóng tối…”
Em ngoảnh mặt để lòng anh bối rối,
Đề trăng tàn sương lạnh giữa đêm mơ…
“ Thơ thì mỏng như suốt đời mộng ảo,(3)
Tình thì buồn như tất cả chia ly…”
Tôi đã gặp đấy nhà thơ Xuân Diệu
Cũng một đêm trăng – bàng bạc dòng Cổ Chiên (5)
Diện kiến nhà thơ – sương đọng ngoài hiên (6)
Có ngờ đâu – đó là lần gặp cuối cùng (7)
Để bây giờ tình đành bay theo gió ,
Tình yêu mong manh như cánh bướm bay,
Hoa đầy mật mà ong chẳng trở về,
Để nhụy hoa như khúc “ Tương tư chiều” tĩnh lặng… (8)
Tháng 4 -2008
Mai Trúc Lâm (Chí Hiếu)
(1) Nhà thơ lớn cận đại của VN
(2) Trích bài thơ “Tương tư chiều”
(3) Trích bài thơ “ Tình thứ nhất”
(4) Nhà thơ đến bình thơ tại Chợ Lách đêm 15.4.1984
(5) Chợ Lách nằm bên dòng sông Cổ Chiên
(6) Sau khi đến Chợ Lách vài năm nhà thơ mất ( chỉ 60 tuổi)
(7) Tác giả có nói chuyện vài phút về nhà thơ (sáng 16.4)
(8) Một bài thơ nổi tiếng của Xuân Diệu .