Ánh bình minh và bóng hoàng hôn khoảnh khắc của đối lập – Cả hai đều ” cõng “.sợi tơ vàng…Với thủ thuật ẩn dụ để nói lên niềm vui nỗi buồn…cùng một sợi nắng lúc tươi mới lúc ảm đạm chỉ trong một ngày, ví như một cuộc đời hay một cuộc tình thường ngang trái như vậy. Ở đây, Hải Đường chọn chữ”cõng” có chủ ý để gợi tả đã phát huy được tính động trong câu thơ, tạo cho người đọc dễ cảm xúc. (PT)
LỖI NHỊP
Bình minh cõng sợi nắng vàng
Đưa sang bên ấy cho nàng se tơ
Tôi về dệt nốt bài thơ
Lạc vần từ thuở ban sơ mộng đầu
Bao giờ rớt hạt mưa Ngâu
Chờ chim Ô Thước bắt cầu sông Ngân
Thiên nhai hải giác Sở Tần
Ngưu Lang Chức Nữ bao lần hợp tan
Cầu Ô lỗi nhịp dở dang
Hoàng hôn cõng sợi tơ vàng biệt tăm
Hải Đường