“Nếu Sài Gòn không mưa”, tôi sẽ không thấy được nét em buồn; không nghe được tiếng thở dài từ trong ký ức; không cảm nhận được đằng sau tiếng cười là sự vụn vỡ ngày xanh…Sài Gòn vẫn mưa, như cơn mưa trong lòng tôi khó tạnh. Tôi vẫn luôn khắc khoải nhớ về em, nhớ những nét thân thương và chuỗi ngày hoa mộng cũ. Mời các bạn thưởng thức bài thơ như những nốt nhạc trầm, du dương và lắng đọng, của Bùi Hoàng Linh (My Nguyễn)
NẾU SÀI GÒN KHÔNG MƯA
Nếu Sài Gòn không mưa
làm sao em nhìn lại chiếc khăn của mùa đông cũ
Nếu Sài Gòn không mưa
Làm sao thấy ngậm ngùi
xoa tay giữa thinh không giữ ấm những giọt chiều …
Em vẫn hồn nhiên và giấu nỗi buồn rất khéo
nếu Sài Gòn không mưa
làm sao tôi biết
đằng sau tiếng cười là vụn vỡ ngày xanh
làm sao tôi biết
những tiếng thở dài không giấu nổi
ký ức bàn tay mưa …
Em vẫn cá tính, em vẫn ít than van
em vẫn thản nhiên, có gì chuyện nhỏ
nếu Sài Gòn không mưa
làm sao tôi biết
em nhớ con phố nào lâu rồi không lại
quán nhạc hằng đêm vẫn một ánh mắt quen
em tiếc bàn tay vụng dại
buông rời vào một ngày mưa
Nếu Sài Gòn không mưa
thì tôi cũng vậy
như một cơn nắng chỉ để giấu một cơn mưa
khó tạnh
trong lòng.
Sài Gòn ngày 6/10/2012
BÙI HOÀNG LINH