Người đi xa vạn dặm, quên mất tuổi xuân nhìn lại đời mình thấy sao lênh đênh quá. Tác giả tự ví mình như chiếc lá còn sót lại lúc vào xuân
Mùa xuân lá sót
Mùa xuân lá sót lìa cành
Thời gian không thể buông mành đợi ai
Sông đời sắp cạn đường dài
Ngoảnh đầu nhìn lại mới hay xuân về
Tang bồng mấy nẻo sơn khê
Phận mình trôi nổi, đi về lênh đênh
Ta như chiếc lá dập dềnh
Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.
Loc Nguyen (tháng 1 – 2015)
Hồi nhỏ, ai cũng mong tết đến, tết đc ăn ngon,mặc đẹp , đi chơi ko bị mẹ rầy mà còn được lì xì nữa. Bởi vâỵ ai cũng mong tết đến cho nhanh, còn giờ …già rồi sợ tết quá. Bao nhiêu thứ phải lo trong đó có cả chuyện lo già. Haha, Sông đời sắp cạn đường dài. Thường thì tết người ta sẽ cho ra những bài thơ rộn rả vui, mai vàng khoe sắc mà, còn anh Lộc thì than giật minh vì xuân sắp đến , bài thơ nầy em rât thích, nó đúng như tâm trạng của mình,
bai tho hay qua Phuong loc oi !