Thường thì mọi cảm xúc xuất phát từ gia đình là một câu chuyện tình yêu vĩ đại, lồng trong những điều đơn giản nhất giữa những mối liên hệ tình thân. Trong bài thơ MONG ƯỚC của Phạm Thu Thảo đã nhẹ nhàng nhắc đến chân cha đẫm bùn, bóng mẹ chong đèn, bờ đê, chái bếp… một tình cảm rất sống động, còn hoài mới và trẻ trung, tất cả sẽ mãi là ước vọng cho suốt cuộc đời của ai đó hay của chính tác giã.(TV)
MONG ƯỚC
Muốn tìm một thuở chân quê
Ấu thơ xa khuất lối về nhớ mong
Bờ đê xanh mướt cánh đồng
Chân cha bùn đẫm tô hồng đời con
Gom về ký ức tuổi son
Bước đi ghềnh thác lối mòn xưa quên
Mái nhà khói bếp chiều lên
Tựa hồ bóng mẹ chong đèn nhớ con
Gom bao năm tháng hao mòn
Tóc xanh sương bạc đâu còn tuổi xuân
Thăng trầm đời lắm vui buồn
Bâng khuâng được mất tủi hờn rưng rưng
Ước gì gom được một lần
Thuộc về dĩ vãng đã thành xa xôi
Trăm năm mộng ảo trong đời
Vấn vương mai cũng phai phôi bụi hồng .
Gom sao hết những nhớ mong
Lẫn trong nhân thế quẩn quanh ân tình
Thôi đành chờ nắng bình minh
Thắp lên ước vọng nuôi tình lên xanh
Phạm Thu Thảo
Chợ lách 5/8/2022