Một con chim lìa tổ, ngày xuân thốt lên lời nhớ quê, nhưng chim không về mà hỏi thăm người về nhắn gửi. Có người biện hộ tác giả nếu không nhớ thì làm sao có lời thơ da diết đó
ảnh Nguyễn Hồng Việt
CHỢ LÁCH TRONG TÔI
Có ai đi về thăm Chợ Lách,
Qua ngỏ Bến Tre đến Vĩnh Thành.
Cái Mơn hoa kiểng giờ sung lắm
Muôn sắc huy hoàng vui đón Xuân.
Hồi đó đường đầy những ổ voi,
Chiếc xe đạp nhỏ chạy loi choi,
Muốn lên phố Huyện gian nan lắm
Em má ửng hồng đạp nín hơi.
Bây giờ cầu đẹp nối bờ sông
Nhựa trải phẳng phiu khắp nẻo đường.
Em cũng điểm trang…sao đẹp lạ ?
Đi xa,về lại …thấy càng thương !
Người đã rộn ràng đón gió Xuân
Qua phà Tân Phú nắng ươm vàng
Đường vô Thị trấn em có thấy,
Sắc lá màu hoa đẹp ngở ngàng.
Trên cầu Hàm Luông gió hây hây,
Nhìn về Chợ Lách dưới chân mây
Một thãm dừa xanh ngun ngút trài
Có ánh mắt nào…đợi ngất ngây ?
Chắc phải tình tôi gặp đất lành,
Vui duyên,bén rể bởi màu xanh
Hoa thơm,trái ngọt, dòng sông dịu
Thương bóng bờ bao,tím lục bình.
Dù đi xa cách mấy phương trời
Tôi vẩn nhớ hoài Chợ Lách ơi !
Long Thới ,cô Tiên choàng giấc mộng
Nuôi dưởng hồn tôi…một cỏi trời !!
Nguyễn Công Minh
20/01/2017.
Ông Táo về trời.