THÁNG CHẠP
Và tháng Chạp lại về trên xứ lạ
Ít nhiều nhớ tháng Chạp Vàm Kinh
Nắng hong hanh mùa Đông sắp hết
Nhánh cây khô vừa lú nụ đọt xanh
Bầu trời sương sương như chớm nhỏ giọt
Tháng Chạp nào quê cũ nhớ loanh quanh
Cơm nếp mới quết bánh phồng dẻo nhẹo
Miếng lá khô …tay chị gói bánh chưng
Màu lá dứa xanh trộn dừa thơm phức
Từng đòn bánh tét gói dây quanh
Đêm canh lửa che tay ngồi ngáp gió
Em tôi …tay quạt lửa rực than hồng
Buổi sáng gió la đà vườn xanh mướt
Miệt vườn ơi! Mùa hoa nở…Hết Đông…
Cậu tỉa lá cây mai ngoài sân trước
Má nhai trầu bõm bẽm tém môi hồng
Tháng Chạp về nhà nhà đang kháp rượu
Chờ ngày Xuân…từng ly cụng dòn rân
Nhìn tháng Chạp bên nầy …nhìn lạng quạng…
Tháng Chạp về…ngày nào cũng giống trân
Theo cơm áo túi bụi mòn gót đế
Ta ở đây nhớ tháng Chạp Vàm Kinh…!
Huỳnh tâm Hoài
Kỷ niệm ngày Tết năm xưa ở Vàm Kinh Bổn Xồ-Chợ Lách
Dượng Sáu kính! Bài thơ là một chuỗi hoài niệm khiến người đọc mềm lòng. Kỷ niệm lắng sâu trong tiềm thức chợt vỡ òa trong khoảnh khắc nhắc người ta nhớ, à, thì ra, quê hương không “vĩ mô”, đầy gam màu sáng mà đó cũng có thể là tiếng quết bánh phòng giữa đêm, tiếng gọi đò, một con đường quê quạnh quẽ trong chiều vắng…. Vật vã với cơm áo gạo tiền, hoài cổ có khi lại là một liều thuốc an thần hiệu nghiệm hơn bất cứ một dược phẩm công nghiệp nào đó chăng? Rật vui khi nhận được những ân tình của Dượng về quê hương mình: vàm kinh Bổn Sồ! Chúc Dì, Dượng và mấy em nhiều niềm vui và sức khỏe!
Tháng Chạp đứa trẻ nghèo tròn mắt.
Thèm quà xuân xúng xính nhà người.
Tháng Chạp mùa về sông thiều nắng.
Một tiếng gọi đò vắng cả hoàng hôn !
Cám ơn cháu……Dượng thích nhất 2 câu cuối của cháu.Thật hay…điu hiu của một buổi chiều…
Tháng chạp về, lòng người như quay quắt
Nhớ quê nhà, nhớ dòng nước rặng tre
Nhớ nhà quê khói bếp là đà
Nhớ là nhớ, tết sắp về nơi ấy.
Chào anh Huỳnh Tâm Hoài, nỗi lòng của người xa xứ nhớ quê thật đậm đà tha thiết, hình ảnh quê nhà càng đậm nét khi tết gần kề, bây giờ là tháng chạp, màu sắc tết đã có trên quê mình, xin có vài câu chia sẻ cùng anh.