Tiễn thu đi là để rời xa áng mây buồn ảm đạm, nhưng lại đón đông về là đón cái se lạnh của đầu đông. Nỗi buồn, nỗi nhớ cứ xoay vòng theo năm tháng.Lòng cô độc cứ nặng sầu chất ngất. Muốn khép cửa lòng nhưng đông đến chẳng dung tha. Em sợ lắm đông về nhưng đông vẫn đến… Chỉ khóc thôi anh vì nhung nhớ đong đầy
( HOA ĐĂNG)
ĐÊM ĐÔNG ƠI !!!?
Đông chưa đến, sao lòng em chớm lạnh,
Sợ canh sầu,sợ gió lén vào tim,
Sợ mỗi đêm ôm ấp nổi ưu phiền,
Em vội khép cánh cửa lòng em lại,
Nhưng sao nở, gió lùa qua tim nhỏ?,
Mang hình hài tình thưở mới vào yêu,
Làm rộn lên hình ảnh nhớ thương nhiều,
Rồi không ngủ, suốt đêm trường giá lạnh,
Ai có hiểu nổi buồn sầu canh cánh?,
Chỉ mình em ,còn lại chỉ mình em !!!,
Đêm đông ơi !!! Đừng vội đến bên thềm ?!!!
Mang khách lạ,có làm em thôi khóc?!!
Đào văn Lộc
Thân tặng chị NGỌC HOA cùng các bạn TH Chợ Lách
Bài thơ hay và có ý nghĩa cho mùa đông sắp tới .
Đêm đông ơi !!! Đừng vội đến bên thềm !
Mang khách lạ , có làm em thôi khóc… !
Cảm ơn nhà thơ và mong sẽ đọc những bài thơ khác .DN
Diễm Ngọc Mến, Cám ơn bạn đã phản hồi thơ Lộc ,bên nầy trời vào Đông se lạnh,một chút lời của bạn
cũng ấm lòng qua đông ,chúc bạn được nhiều sức khỏe ở xứ người,