TÂM SỰ DƯỚI TRĂNG
Trăng rũ rượi như lòng ta cỏ úa
Trăng vỏ vàng trải mộng trắng đêm sương
Ta chờ trăng tâm sư dưới canh trường
Đêm thu lạnh ta cùng trăng đối ẩm
Mai trăng về nơi vòm khuya cung cấm
Bỏ mình ta hoang lạnh đếm u hoài
Chốn mộng thường nhòa nhạt giấc mơ say
Tim thổn thức lạc loài cơn mê ảo
Xưa đêm trăng gió kề hôn môi sáo
Khúc đồng dao một thuở chốn hẹn thề
Hương tình nồng lan tỏa bến sông quê
Không gian quyện ngọt ngào đôi tiếng thở
Về đi trăng cho lòng ta thôi nhớ
Tình chết rồi ta còn lại trăng thôi
NHẬT LỆ
Quá tuyệt !
Một bài thơ có cái tứ rất… thơ! Một nỗi buồn đẹp và cũng là một nỗi buồn lạ. Cảm ơn tác giả Nhật Lệ!
“Tôi đi tìm tứ cho thơ
Nửa đêm lạc bước bất ngờ gặp trăng!”
Đọc thơ Nhật Lệ như nghe thơ xin phép tiếp ý Ngọc Vinh.
“Từ ngấn liễu – Nhật Lệ giang…
Hốt nhiên trên sóng tung ngàn hoa sao!”
Cám ơn anh Phong Tâm ,Ngọc Vinh -Thanh Hải nếu các anh đang đối điện sẽ thấy mặt Nhật Lệ đang nóng bừng và rưng rưng nước mắt vì sung sướng trước những lời khen[ KHÔNG BIẾT CÓ THIỆT HÔN] dù sao cũng là niềm khích lệ lớn lao Mơ ước có ngày chúng ta họp mặt chắc vui lắm đây
NHẬT LỆ
Nếu các bạn hợp mặt ,xin cho có giang dưới ,chắc càng vui thêm ,mong có ngày đó !!!!!! Lắm lắm !!!!