CHỢ LÁCH QUÊ MÌNH
Chợ Lách quê mình tợ bức tranh,
Êm đềm ẩn hiện dưới trời xanh,
Dòng kinh chảy mạnh qua cầu vắng,
Phố nhỏ còn in bóng chị Hằng
Khói quyện lưng trời,chim sãy cánh,
Làng quê đẹp lắm, ánh trăng thanh !!!
Đi đâu cũng nhớ về quê cũ?
Nữa mảnh tim yêu,đã sẳn dành,
Đào văn Lộc
H
Lộc gởi bài nầy cho các bạn CHỢ LÁCH QUÊ MÌNH và ACE của trường THCL.

Tôi thường đọc bài anh đăng hay và buồn buồn. Anh ở nước ngoài luôn hướng về quê cũ nhưng ở đây ngoài hoài niệm cố hương hình như anh còn chút gì đó ở quê nhà mà anh không tiện mang theo phải không? Cho nên nó trở thành nỗi nhớ mãi mãi……và theo thơ bay về
Anh An mến. Lộc đọc lời phản hồi của anh và muốn anh hiểu rỏ hơn trong câu ” Phố nhỏ còn in bóng chị Hằng”
Ở đây Lộc nói lên ánh trăng còn đọng lại trên phố nhỏ quê mình, rất đẹp ,người đăng bài của Lộc chỉ đăng chử H mà thôi ,chắc có lẽ không hiểu ý của bài thơ , tưởng như cô em gái tên Hằng .Mong anh hiểu thêm dùm cho Lộc.
Bài thơ Lộc có nhiều ý nghĩa như câu ” Nữa mảnh tim yêu đã sẳn dành” câu nầy nói lên quê hương CHỢ LÁCH còn nữa trái tim dành cho các người con xa xứ ,đầy thương yêu và đùm bọc ,Chào anh AN.Mong anh hiểu cho,
Anh Lộc , hôm nay đọc bài này , em lại chợt nhớ đến bài Chợ Lách Quê tôi, em đã viết hồi năm ngoái. Nhưng đại ý của em chỉ ca ngợi về nét quê của mình thôi , chứ em có bỏ quên ” H” ở lại như anh ̣đâu nha. Hi, hi,,,
Hoài Thương thân mến !! Bài của anh Lộc cũng ca ngợi QUÊ HƯƠNG mình ,chứ đâu có bỏ ai đâu ? Tại các bạn đăng sai câu “Phố nhỏ còn in bóng chị Hằng ” Chị hằng ,chú cụi nói về ánh trăng in trên phố nhỏ, một hình ảnh rất đẹp ,các bạn đã hiểu làm câu và đăng ‘ Phố nhỏ còn in bóng chị H ” Mong HT hiểu cho. Lộc cám ơn HT đả phản hồi bài CHỢ LÁCH QUÊ MÌNH.
Gởi Lộc và Hoài Thương mấy câu cho vui
Tôi vẫn nhớ hoài Chợ Lách thương
Tung tăng ngày hai buổi đến trường
Bạn cũ bây giờ người mỗi hướng
Vẫn gặp hằng năm họp mặt thường
Lộc ở bên kia bờ đại dương
Nhớ về Chợ Lách quá thân thương
Chị Hằng một thoáng trong tâm thức
Giật mình ngơ ngác bởi Hoài Thương
Chị Ngọc Hoa ơi ! Tưởng chị giận Lộc rùi .không thèm phản hồi nửa chứ, nghe đâu chị đi nuôi bệnh phải không ? Ai dè ,cũng phản hồi thơ Lộc đử đội như ngày nào ,nếu phải gặp chị ,thì không biết làm gì? để làm chị vui….Thôi để Lộc hỏi thăm bà con lối xóm và xin thông tin về chị để Lộc liên lạc tới chị,sợ chị không cho,nên không dám xin đó thôi . Chúc chị nhiêu sức khỏe .
Hằng năm cựu học sinh Chợ Lách vẫn thường họp mặt vào ngày cố định 1/5. Chị đã viết câu chuyện nầy qua bài BẠN THƠ CỦA TÔI ở mục sáng tác và nghiên cứu của trang THCL xin giới thiệu để Lộc và Hoài Thương xem qua, bài đem về đây hơi bị ê sắc…!!!!
Chị Ngọc Hoa Mến, đọc bài BẠN THƠ CỦA TÔI của chị đã nói lên tình cảm sao bao năm gặp lại ,cũng có nhiều kỷ niệm lắm .nhứt là tuổi xế chiều ,ta thường sống về quá khứ nhiều hơn là hiện tại,
Khi ta lớn tuổi rồi thì chúng ta không thể sống trong tình cảm hiện tại được nhiều , quá chán !!!!! Vì đã trãi qua rồi , cần một cái gì mới hơn ,để được vui ,cứ thui thủi bao chuyện hằng ngày giống nhau,cho nên chị cứ sống ,miễn sao chị vui ,là dược rồi .Mong chị vẫn vui như ngày còn trẻ .
Chị cũng muốn biết về Lộc trước khi chị em mình gặp nhau, mong tin của Lộc.
Chị Ngọc Hoa thân mến !!! Xin chị liên lạc Quách Đào ,vì Quách Đào là em của Lộc ,chúc chị được vui