Đào Văn Lộc đúng là một thi sĩ có năng lực sáng tác phi phàm! Đối với anh, chủ đề không quan trọng. Anh có thể chộp lấy một tình cờ nào đó, thêm vào một muổng cà phê kỷ niệm, một muổng nhớ nhung xa cách và ba trăm gờ ram đường em huyền ảo. Xong, thổi phù một cái, chúng ta được đọc ngay một bài thơ tình. Tuyệt vời! (Dũng Tiến)
ANH VẨN ĐỢI
Anh vẩn đợi dù biết em không đến,
Tình đã xa có trở lại bao giờ!
Anh như người chưa bừng tỉnh cơn mơ,
Yêu say đắm,yêu dật dờ rã rượi,
Em không đến mùa thu sầu tức tưởi ,
Để một người ngồi tiếc nuối ngẩn ngơ !
Để nổi buồn kết lại thành vần thơ,
Tìm một chút mộng mơ ngày tháng cũ,
Thương áo trắng, cành hoa ngày xưa đó,
Vào những trang nhật ký đã nồng nàn,
Sao bây giờ anh cảm thấy miên man ?,
Ngồi hoài niệm với bao niềm luyến tiếc,
Áo trắng ơi ! anh yêu em tha thiết ,
Như chiều nào mây trắng vẩn còn bay,
Tình của anh như thế mãi u hoài ,
Anh vẫn đợi dù biết em không đến
Đào văn Lộc
Bây giờ xế chiều rồi, áo trắng không đến nữa đâu anh Lộc ơi, thôi chuyển qua áo….màu đi anh. Hihi. Chọc anh cho vui thôi. Cảm ơn anh đã cho đọc giả trunghoccholach thưởng thức một bài thơ lãng mạn , dể thương. Chúc anh sức khỏe,
Phương Chi ơi, theo tiết lộ của tạp chí Văn nghệ Cali, sau loạt bài thơ tình áo trắng, thi sĩ đang viết những bài đầu tiên cho tập thơ tình áo hồng. Em muốn xem thì đăng ký đặt hàng trước nha. Trễ là không còn đó. (DT)
Phương Chi mến!!! Lộc đã đọc và hiểu được ý nghĩa mà PC đã phản hồi ,làm sao mà chuyển qua áo màu đây ?.Lộc thích áo trắng ,trông để thương ,nhẹ nhàng ,sáng sủa ,tạo cho người mặc có cái nhìn vô ưu, còn áo màu thì sao ? Nhờ PC giúp trả lời dùm anh đi.Áo màu không biết có sao không? quá rắc rối phải không PC.
Anh ráng làm bài thơ áo màu nha .Chào PC
Lộc ơi mấy ngày nay không ở nhà nên chị không mở máy, hôm nay vừa nhấp vào THCL. đã thấy một bài thơ mới của Lộc , đọc bài thơ nầy đọc giả có thể hình dung một tác giả còn rất trẻ và đang yêu ở tuổi học trò, Lộc làm thơ lối nầy coi chừng có cô nhí nào đó lại si mê tác giả trẻ như Lộc à nghe.
Huynh Lộc Đào ưi, Chưa đọc bài thơ, chỉ mới nhìn qua hình thôi thì đã thấy say đắm rồi huynh nhé…. làm HT cứ ngờ ngợ nhớ chuyện năm xưa, thuở cắp sách, thời yêu đương của tuổi học trò.
Hoài Thương thân mến. Hồi xưa ai mà không có một chuyện gì trong đời ? Nhất là tình cảm ,cũng đợi chờ,
cũng tha thiết nhớ mong ,cũng giận hờn trách móc .Bây giờ thì đã đi vào vĩ vãng ,cái đáng vui nhất là nhớ lại
những gì mà tuổi học trò đã đi qua ,và viết thành thơ để chia sẻ với các bạn có đúng không HT ? Thôi vậy đi,
Mình cùng vui nghe HT.