Lộc gởi bài ” TÌNH VU VƠ ” nầy cho các bạn nha, bài nầy có buồn không? lãng mạn không? Các bạn cho ý kiến nha. Chào mong gặp lại các bạn trong bài thơ khác (ĐVL)
TÌNH VU VƠ
Em yêu hỡi, bóng chiều đang rũ xuống,
Mây mơ buồn lơ lững giữa trời xa,
Thương quê hương, anh thương bóng trăng ngà,
Bởi hình ấy đã thoáng qua trong trí,
Anh đã nghỉ, anh yêu em mộng mị,
Với vần thơ của tình chỉ vậy mà,
Rồi đậm đà bằng lời hát tiếng ca,
Ru em ngủ bên trăng tà soi bóng,
Anh như bỏng giựt mình trong cơn mộng,
Bởi vì em, em không đến bao giờ !
Có mong chờ , anh gớp nhặt làm thơ,
Đem khép lại trong những tờ giấy trắng,
Em nhớ chăng ?!một tình yêu im lặng,
Nhật ký buồn anh tặng chỉ riêng em,
Dẫu mỗi đêm soi bóng ở bên rèm,
Như anh đã , gần em yêu mãi mãi.
Đào Văn Lộc
Chời! Em đâu ngờ yêu em dzữ dzậy! Hôm gặp nhau ở Chợ Lách, anh nói mà em tưởng nói chơi. Thôi, sắp xếp về quê 3 tháng đi, em cho anh ru em ngủ đủ 100 ngày. Em đợi đó nha! EGQH.
Để trả lời cho EGQH là anh không zám về đâu , vì bị bắt buộc ru em đủ 100 ngày ,chắc
toi mạng quá !!! Hiểu dùm cho anh ! ,Anh chỉ mần thơ thôi ….cho vui vậy .Chúc em ngủ yên.
Làm sao em ngủ yên được, hở anh? Gu em ngủ có 100 ngày mà anh than toi mạng. Em buồn quá xá! Em nghe chú nhà thơ trong xóm nói, phải có thực tế thơ mới hay, làm thơ chay không có hay đâu. Anh sắp xếp về đi, em bớt cho chút đỉnh. Em muốn được sau nầy, mấy đứa nhỏ gọi em là ” Nàng thơ ” của anh. Nhớ anh. EGQH,