Chiếc lá mùa thu năm nào như chiếc xuồng nhỏ đưa ta về chốn xưa. Tìm chút dư hương còn vương. Chiếc lá: một ẩn dụ tình yêu đầu đời, thất lạc.. giữa trùng dương mênh mông niềm nhớ?
Như lời tự tình, 4 đọan thơ xuôi, sử dụng vần cuối đọan, chắt lọc ý từ âm , dẫn bạn đọc quay về thời tinh khôi của hoa khô vở cũ, ngày xanh lưu bút. Đọc Tuyết Ngô, tôi thấy có điều khác lạ, chút trang nghiêm và lãng mạn. Hình như thấp thóang một nét thân quen, chợt nhớ đến một người…(Hồng Băng)
XA VẮNG
Một chiều bạn cũ về thăm, cùng ôn lại một thời xa vắng. Thời ấy đã xa, mà sao lòng ai thấy vấn VƯƠNG.
*
Cùng đọc lại trang lưu bút, chợt gặp cánh hoa xưa ép vào trang vở cũ, sắc hoa phai nhạt, tìm đâu ra nữa chút dư HƯƠNG !
*
Mùa thu cũ, cùng nhau thả chiếc lá vàng vào dòng sông nhỏ, lá trôi, trôi mãi theo dòng. Lá ơi, lá có dừng chân phiêu lãng hay đi tiếp về nơi muôn dặm trùng DƯƠNG ?
*
Chiều nay, có chuyến tàu nào lặng lẽ đưa ta về một thời xa vắng. Tàu ghé vào ga nhỏ, trả ta về một thuở thân THƯƠNG.
TN