Đêm giáng sinh cả thế giới đón mừng, tác giả cũng hân hoan đón mừng sự ra đời của Chúa. Thế nhưng , đây chỉ là dịp để tác giả nhớ lại trường xưa, nhớ tà áo trắng của một thời đi học.
Nhà thờ Thị Trấn , ảnh Công Hòa
ĐÊM NOEL
Bạn đã nghe gì chưa ?
Tiếng chuông vừa chấm dứt,
Náo nức cã muôn loài,
Đón mừng ngôi sao mới ,
Bầu trời xanh chơi vơi,
Ngôi trời Jesu tới.
Trần gian sáng rạng ngời,
Bạn có nhớ gì không?,
Bên giòng sông Chợ lách ,
Tuổi cấp sách đến trường,
Con đường về xớm nhỏ,
Đôi guốc đỏ màu son,
Dỗi hờn ngày thơ đó,
Phượng đỏ tuổi học trò,
Bạn đã hiểu ngày qua ?
Bạn xa, xa, xa mãi!
Tháng ngày ta còn lại,
Mái đầu bạc lai rai,
Có ai năm ba đứa,?
Còn sống giữa chợ đời,
Bạn mơ ước gì không ?
Giữa đêm đông giá lạnh,
Bên cạnh những bạn hiền,
Hàn huyên bao câu chuyện,
Đêm nguyện cầu thiêng liêng,
Dành riêng cho từng bạn,
Cuộc đời thêm tươi sáng,
Bạn vàng vui reo vang.
Đào Văn Lộc
Lộc ơi ! Em đang nhớ quê, nhớ bạn với những kỷ niệm tuỏi thơ, nhớ Giáng Sinh ,nhớ Tết quê nhà.Ai có tha hương mới cảm thông hết nổi lòng nầy. Chị chúc Lộc cùng các bạn xa quê vui NOEL bên gia đình và với bọn mình cũng như Trang Chợ Lách.