Đây là 1 câu chuyện nói về NIỀM TIN mà Diễm Ngọc đã trình bày và đạt giải nhất trong đợt thi vừa qua . Do có lời yêu cầu của Lương Minh nên Diễm Ngọc gửi để chia sẻ với anh chị em trang nhà. Sẳn đây, LM xin cám ơn tác giả và chúc mừng Diễm Ngọc đạt giải nhất.
“Nếu đánh mất niềm tin bạn sẽ mất tất cả”
Bài học này mình đã đọc rất nhiều lần, nói lại cho người khác cũng không ít lần nhưng để thực sự hiểu và vận dụng nó cũng không dễ dàng chút nào. “Vì bạn phải có niềm tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó bạn sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại”. Đừng ngại những sai lầm sẽ gặp phải bởi chính những khát khao, thậm chí cả dại khờ sẽ dẫn lối cho bạn đến thành công.
Sau đây là một vài khía cạnh về vấn đề này.
Đây là sự Liên Kết của : Vòng tròn niềm tin.
(Belief – The power to create or destroy by David Shephard)
-Vậy thì điểm sẽ bắt đầu từ đâu?
Đây là cái vòng tròn nên điểm bắt đầu có thể xảy ra ở bất kỳ mắt xích nào, đó có thể là niềm tin, hoặc khả năng hoặc hành động hoặc cũng có thể là từ một kết quả nào đó. Cho dù bắt đầu từ đâu thì nó vẫn tác động qua lại theo một quy tắc vòng tròn được giải thích như sau:
Nếu bạn tạo niềm tin vào kết quả đến cho mọi người ,thì khả năng của bản thân bạn sẽ được phát huy, khi đó chắc chắn bạn sẽ được đón nhận những hành động tốt đẹp . Khi có hành động điều hiễn nhiên là sẽ có kết quả, nếu kết quả tốt sẽ làm tăng niềm tin, tăng khả năng của bạn và nó thúc đẩy bạn tiếp tục hành động => kết quả mới => niềm tin mới => khả năng mới ….
Nếu bạn không có niềm tin => bạn không hành động => thì chẳng có kết quả gì.
Theo các con số thống kê hơn 80% những người thành công thường họ gặp nhiều thất bại trong những hành động đầu tiên, vậy tại sao họ có thể thành công? vì họ không tin rằng họ sẽ thất bại.Đây cũng là câu trả lời cho một số câu hỏi: Tại sao con nhà giàu sẽ trở thành người giàu? (vì họ tin là họ sẻ giàu). Tại sao có những ngôi làng toàn là tiến sĩ (vì họ tin rằng họ đa số người trong làng họ sẽ trở thành tiến sĩ) …Tại sao con nhà nghèo lại càng nghèo? Tại sao người Mĩ, người Nhật họ lại tự tin?
Chút chia sẻ đề cùng các bạn hiểu thêm một số quy luật, kinh nghiệm mà các nước họ sử dụng để giáo dục bản thân và con em của họ.
Những điều rút ra từ bài viết này là gì?
– Nếu bạn muốn mọi người quí trọng & và có niềm tin với bạn => Trước hết hãy thể hiện từ chính bạn ,học cách suy nghĩ của những người đối phương để giúp bạn có sự tự tin hơn .
– Bạn muốn học giỏi => Hãy học cách suy nghĩ của những người học giỏi.
LỜI HẸN ƯỚC
Được sống và được yêu thương đó là những điều kì diệu nhất mà con người có được. Hãy quý trọng những gì bạn đang có, đừng để đến khi không còn nắm giữ được nó, bạn sẽ thấy hối tiếc. Câu chuyện tình buồn, nhưng nó lại nhắc cho ta lý do vì sao ta phải sống…để được yêu thương để được trân trọng các bạn nhé !
Vào một buổi chiều đẹp trời chan hòa gió và nắng, chàng trai và cô gái đã vô tình gặp nhau khi đang cùng đi dạo trên hành lang ở một bệnh viện. Ngay từ giây phút đầu tiên ánh mắt họ chạm nhau, hai trái tim non trẻ bỗng chốc đập loạn nhịp, tiếng sét ái tình đến với họ trong một hoàn cảnh thật trớ trêu.
Cả hai cùng đang lâm bệnh nặng không có cách nào cứu chữa được. Họ đọc trong mắt nhau cả một sự tuyệt vọng vô bờ bến. Có lẽ vì cùng trong một hoàn cảnh nên dù chỉ mới nói chuyện nhưng dường như đã có cảm giác quen thuộc như hai người bạn đã quen từ lâu.
Và cũng từ đó, những ngày tháng ở trong bệnh viện họ như hai chiếc bóng không xa rời nhau, ngày ngày cùng nắm tay ngắm mặt trời mọc, rồi chiều xuống ngắm cảnh hoàng hôn rực rỡ. Hai trái tim đang yêu như được tiếp thêm sức mạnh tràn ngập hạnh phúc và hy vọng, họ không còn cảm thấy bi quan và tuyệt vọng về cuộc sống nữa…
Cuối cùng cũng đến một ngày chàng trai và cô gái cùng được thông báo rằng bệnh tình của họ đã trở nên rất nguy kịch, không còn khả năng cứu chữa nữa, họ chỉ còn đếm sự sống bằng từng ngày từng giờ. Bệnh viện cũng bất lực trả họ lại về cho gia đình.
Đêm cuối cùng trong bệnh viện, họ cùng nắm chặt tay nhau không nỡ xa rời, cùng hẹn ước sẽ không bao giờ quên những ngày tháng khó quên ở đây và hẹn sẽ luôn viết thư cho nhau để duy trì liên lạc.
Đó là cách duy nhất để hai trái tim luôn được xích lại gần nhau và cả hai sẽ tiếp cho nhau thêm nghị lực để cùng chiến đấu với sự sống và cái chết đang gần kề. Họ nhìn vào mắt nhau tràn đầy niềm tin và hy vọng…
Cứ thế, ngày tháng chậm chạp trôi đi, những lá thư họ gửi cho nhau vẫn không hề vơi cạn. Từng dòng từng chữ đối với họ đáng quý biết chừng nào, họ động viên nhau, gửi đến nhau những lời yêu thương, hy vọng, những dự định của tương lai, những niềm mơ ước. Cả cô gái và chàng trai đều như quên đi nỗi đau đớn bệnh tật đem lại, họ sống trong hạnh phúc, lạc quan và niềm tin vô bờ…
Nhưng rồi ba tháng sau đó, bệnh tình của cô gái trong phút chốc trở nên nguy kịch, và cô đã lặng lẽ ra đi, trên tay cô nắm chặt lá thư của chàng trai, miệng cô vẫn đọng lại một nụ cười mãn nguyện:
“… Nếu phải đối diện với vận mệnh, đối diện cái chết, em hãy đừng sợ nhé! Hãy đừng lo lắng, đừng sợ hãi! Bởi vì vẫn còn có anh luôn ở bên em, vẫn còn rất nhiều người thương yêu em ở bên em, sẽ che chở cho em, và cùng em vượt qua những chặng đường khó khăn này. Hãy vững vàng lên! Đừng khóc, dù là địa ngục hay thiên đường, chúng mình sẽ không bao giờ xa rời…”.
Mẹ của cô gái run rẩy cầm lá thư của chàng trai trên tay cô òa khóc. Bà biết cô đã ra đi rất thanh thản. Ngày thứ hai sau hôm cô gái mất, mẹ cô phát hiện thấy trong ngăn kéo bàn học của cô có một tập thư đã dán tem nhưng chưa gửi. Bức thư trên cùng viết: “Gửi cho mẹ”.
Bà run run mở thư, đúng là nét chữ quen thuộc của con gái: “Mẹ thân yêu của con. Có lẽ đến lúc mẹ nhận được lá thư này thì con đã đi rất xa rồi. Nhưng con vẫn còn một tâm nguyện chưa hoàn thành được. Con đã có một lời hẹn ước với một người con trai là con sẽ cùng anh ấy chiến đấu với bệnh tật và cùng nhau vượt qua những ngày tháng cuối cùng này. Nhưng con biết con không thể thực hiện được lời hứa đó. Cho nên sau khi con đi rồi, mẹ hãy thay con tiếp tục gửi những lá thư này cho anh ấy, để anh ấy có thêm nghị lực mà tiếp tục sống, những lá thư này đối với anh ấy rất quan trọng, nó sẽ mang lại niềm tin cho anh ấy. Chỉ cần anh ấy biết con còn khỏe, anh ấy sẽ không từ bỏ con mà ra đi, sẽ còn tiếp tục chiến đấu, tiếp tục sống…”.
Nhìn những dòng di thư cuối cùng của con gái, bà mẹ cô gái đã theo địa chỉ trên lá thư tìm đến nhà chàng trai. Vừa vào đến nhà, đập vào mắt bà là tấm di ảnh của chàng trai đặt trên bàn thờ. Trong phút chốc, bà cứ nhìn tấm ảnh đó đứng bất động tê dại.
Một lúc sau, một người phụ nữ bước ra, khuôn mặt tiều tụy khắc khổ, vẻ đau đớn vẫn chưa xóa hẳn trong ánh mắt vô hồn của bà, đó là mẹ của chàng trai. Bà cầm ra một tập thư dày đưa cho mẹ của cô gái: “Đây là những bức thư con trai tôi để lại, nó đã mất cách đây một tháng. Nhưng nó vẫn nói với tôi nó còn có một người con gái cùng cảnh ngộ đang đợi thư nó từng ngày, vẫn đang cần nó tiếp thêm nghị lực để tiếp tục sống. Cho nên những ngày tháng qua, mỗi tuần tôi vẫn thay nó gửi một bức thư đi cho cô gái đó…”.
Nói đến đây, mẹ của chàng trai lại nức nở òa khóc. Mẹ cô gái hai mắt cũng ướt sũng từ độ nào, bà nhẹ nhàng tiến lại choàng tay ôm mẹ chàng trai vào lòng, nghẹn ngào nói: “Bà yên tâm, rồi chúng nó sẽ được gặp nhau trên thiên đường như đúng niềm tin & lời hẹn ước…”
Diễm Ngọc
Xin chao tac gia !! Ve de tai Đung danh mat niem tin , < bai Hen Uoc> cua ban lam toi khoe that nhieu, cuoc doi qua ngan ngui phai khg ban , co nhung viec minh muon ma chua lam duoc , Thoi gian da het ,chân mỏi gối run ,Vai loi chia xe khi doc bai van cua Diem Ngoc, nuoc mat da uog goi , khi minh chua roi khoi giuong , long buon te t’ai hơn ça cai lanh cua troi Tay (du da vao XuAn ) mong doc duoc nhung tac pham hay cua ban.
Gởi Diễm Ngọc,
Đúng là một nghiên cứu khoa học, rất hay. Đọc bài này, sẽ giúp ich cho mọi người, mình nghỉ vậy. Bài viết rất là bổ ích, nhớ có nghiên cứu hay, cho bạn bè biết với Diểm Ngọc nhé. Chúc sức khỏe, vui vẽ và thành đạt.
Bài viết NIỀM TIN của Diễm Ngọc rất hay đã giúp ích cho nhiều người trong đó có bản thân Tôi.Vòng tròn Niềm tin-Khả năng-Hành động-Kết quả nó tác động qua lại nhau.Nếu có niềm tin chúng sẽ tạo ra khả năng trong cuộc sống và đưa đến kết quả.Cám ơn tác giả nhiều.Chúc tác giả vui,khoẻ.
Chào Diễm Ngọc,
Tôi là Bảy Nếp, anh hai tôi là Hai Lúa đó. Tôi quê lắm, dân ruộng mà……Chữ thì học ít, nhưng đọc bài của DN tôi hiểu và xúc động lắm. Tôi thấy rất đúng, đừng đánh mất niềm tin, có niềm tin sẽ có thêm sức mạnh, tình yêu sẽ bền vững đó. Tôi cũng vậy, yêu một anh nhà quê lắm, cái tên là đã quê rồi….. Chúng tôi, ít khi gặp nhau lắm, nhưng mỗi đứa có niềm tin đó….Bài DN hay lắm, hy vọng sẽ còn nhiều bài hay hơn nửa DN nhé. Thân ái, Bảy Nếp
Diễm Ngọc xin cám ơn các Anh chị đã đọc bài đăng này ,và chính bản thân DN cứ đọc đi ,đọc lại hoài mà vẩn không thấy chán ….!!!Và cũng rất vui khi các anh chị cho rằng BÀI ĐĂNG này có <BỔ ÍCH > cho những người đọc !Đây là những đề tài mà mình đã học ,chứ Diễm Ngọc không phải là nhà văn đâu nha !!!
BẢY NẾP nè !D iễm Ngọc cũng chẳng có tài ba gì đâu ,nhỏ này ngày xưa cũng là người < Chân lấm tay bùn ,tác mương, bắt cá đấy > ( cũng lúa ơi là lúa đó BẢY NẾP ƠI !) Nhưng cũng chính vì có Niềm Tin nên bây giờ mới làm được bài để đăng đấy . DN khác Bảy Nếp ở chổ là Chưa có đặt NIỀM TIN trong tình yêu > Vì nhỏ nầy chưa có ai yêu hj..hj !! ( Xin chúc mừng Tình yêu của Bảy Nếp nha ….) Ah ,D.Ngọc còn 2 đề cũng bổ Ích lắm , nếu như có yêu cầu lần sau mình sẻ thông qua Anh L.Minh và sẻ đăng bài mới .THÂN MẾN
Diễm Ngọc