Phương Chi , CHS trường NK84, hiện là doanh nghiệp tại TPHCM, rất có nhiệt tình với trang nhà. Tuy nhiên, bạn bè chưa một lần nghe PC biết làm thơ . Vậy mà sau khi thăm thầy Mai Chí Hiếu nằm bệnh ở Bến Tre, PC có nhiều suy nghĩ không thể giấu kín trong lòng nên đã bật ra thành lời thơ (HM)
Ngẩn ngơ chiều cuối năm
Tôi về thăm khi Thầy đang bệnh
Mặt hốc hác, dáng gầy,
Thầy nhìn như muốn hỏi
Đứa nào đây , thầy quên mất các em rồi.
Phải rồi mà , sao nhớ đươc Thầy ơi
Mười mấy ngàn ngày, không gặp lại
Chúng em đã đi xa mỗi người một hướng
Nhưng hình bóng của Thầy vẫn dằng dặc trong tim
Qua mấy buồn vui, chồng chất nỗi niềm
Có lúc cũng quên, ngày xưa mình đi học
Nay gặp lại , thấy Thầy già , sao muốn khóc
Xin lỗi Thầy , em lâu lắm chẳng về thăm
Bao năm rồi bao năm hở Thầy ơi
Học trò ra đi , Thầy thì ở lại
Thời áo trắng qua nhanh
, Chợt giật mình….sợ tuổi già chóng đến
………………..
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng em khoanh tay cuối đầu lần nữa
Gọi tiếng Thầy với tất cả tin yêu!
( chuyến về Chợ Lách thăm Thầy Mai Chí Hiếu)
25/12/2012
Phương Chi