Một đọc giả gửi thư cho tôi, viết: “Trong các cuốn sách viết về chí hướng làm giàu, tôi thấy hầu như các tác giả đều có chung một quan điểm: Kiếm tiền thì dễ, tiêu tiền mới khó. Tôi khó có thể chấp nhận điều này vì như thế là rất ngược đời, lẽ ra phải nói rằng: Kiếm tiền rất khó, tiêu tiền rất dễ…”
Quả thật, kiếm tiền không khó một chút nào: Ai cũng có cơ may để kiếm bạc triệu nhưng cơ bản là cái cơ may ấy có được nhận biết kịp thời hay không? Trời sinh voi, trời không sinh cỏ, không như các cụ nhà ta đã nói. Muốn có “cỏ” để ăn, bạn phải năng động, phải biết nắm bắt tình hình, biết phán đoán, nếu không sẽ chẳng bao giờ biết kiếm tiền cả. Bạn không tin tôi ư? Hãy làm một sự so sánh này nhé: Tại sao những người tàn tật họ vẫn kiếm được tiền, vẫn tự nuôi sống được bản thân mà không ỷ lại gia đình, dựa vào xã hội? Tại sao có những thanh niên sức dài vai rộng mà tiền không kiếm nổi một xu một cắc, động tí là ngửa tay xin tiền bố mẹ, người thân? Sao vậy? Là bởi những người tàn tật kia họ có ý thức cần phải kiếm tiền nên họ tìm tòi, nắm bắt tình hình để định nghề cho họ: Đánh máy chữ, đan dệt, may vá… Họ cần mẫn làm việc và không ngừng nâng cao kỹ xảo nên ngày càng nhiều người biết tới, việc làm không xuể, lẽ đương nhiên thu nhập ngày càng cao. Còn anh bạn kia có lẽ anh ta chưa bao giờ ý thức kiếm tiền để tự khẳng định mình, không biết nắm bắt tình hình, không phán đoán được tình hình nên anh ta mới thốt lên như vậy.
“Ừ thì công nhận kiếm tiền là dễ” chắc bạn sẽ nói câu đó và sẽ hỏi nhưng việc tiêu tiền thì có gì là khó đâu? Đứa trẻ lên ba có ai dạy nó đâu mà nó vẫn biết cầm tiền đi mua bánh kẹo? Vâng! bạn đưa lý do đó ra tôi không thể bác bỏ nhưng điều tôi lưu ý với bạn là “tiêu tiền” thế nào kia chứ không phải tiêu tiền đi. Cũng một cái áo, chất liệu, kiểu may như nhau, một người thì mua 80.000, một người thì mua 110.000, bạn giúp tôi xem hai người đó có tiêu tiền như nhau không ? Hay thế này, bạn hãy tới quán cơm bình dân ăn thử đi, hãy lẳng lặng xem những người xung quanh đi, tôi tin rằng có khi bạn bỏ ra 10.000đ/ xuất ăn mà không ngon miệng bằng người ngồi bên chỉ gọi có 5000đ/ xuất. Sao vậy? Vì họ hơn bạn là biết tiêu tiền: Họ biết với 5000đ ấy sẽ gọi những món gì, bao nhiêu để bữa ăn đủ chất, đủ lượng mà tiền không lãng phí.
Bạn có thể cười tôi: Ồ những cái đó đáng bao nhiêu? Ai lại đi tính toán những điều nhỏ nhặt như vậy thì làm lớn sao được! Bạn có vội vàng không đấy? Thưa bạn! Các nhà doanh nghiệp họ tính toán chi ly từng đồng đấy, vì nếu chỉ có một đồng thì nó chẳng đáng là bao nhưng rẻ đi một đồng với số lượng hàng vạn chiếc thì nhà doanh nghiệp được lợi bao nhiêu? Như vậy tiêu tiền có dễ không bạn?
Ai đã từng kinh doanh, có kinh nghiệm trong buôn bán mới hiểu được việc kiếm tiền dễ như thế nào? việc tiêu tiền lại khó là bao? Nếu bạn muốn làm lớn, muốn thành đạt trên doanh trường thì điều trước tiên tôi khuyên bạn là hãy tập tiêu tiền.
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
(Trích từ: MƯU LƯỢC GIÀNH CHIẾN THẮNG của Đặng Xuân Xuyến, NXB Thanh Niên 2000)
hÌNH BÌA