Nhân dịp xuân về, Đào Văn Lộc nhớ mẹ mà bà đã khuất bóng, nhớ những kỷ niệm ngày xưa ở nhà quê, nhớ người mẹ vá áo bên thềm nhà cũ.
NHỚ MẸ
Gió đông lạnh, xuân về phố nhỏ,
Em đơn côi,vò vỏ một mình,
Chợt hình bóng mẹ còn in
Ngày xưa theo mẹ cúng đình sao vui
Rồi thắm thoát ngậm ngùi em lớn
Mẹ giã từ, khôn lớn mình em,
Nghĩ thương mẹ đã bên thềm,
Vá xong mảnh áo mà đêm em chờ
Đào Văn Lộc
Hình ảnh người mẹ luôn là đề tài muôn thuở của câc nhà thơ, nhất là hình ảnh của người mẹ thuở cơ hàn. Mẹ ngồi vá áo dưới ánh đèn dầu, mẹ ngồi bên của đợi con đi xa, mẹ thân cò lặn lội nuôi con, Tháng ngày rồi dần trôi, tóc ta bạc thì ngày ta xa mẹ cũng đến gần kề. Thương lắm tình cảm của những người con nhớ mẹ lúc tết về mà mẹ thì đã mãi mãi đi xa. Chia sẻ với a Lộc nỗi niềm đó qua bài thơ Nhớ Mẹ của anh. Chúc a luôn khỏe, sáng tác hăng say a Lộc nhé
Lộc rất vui khi PC gợi nhớ bao người mẹ đã nuôi dưỡng ta nên người hôm nay ? Thật quý vô cùng tấm lòng của mẹ .Lộc xin tặng các bạn một cánh hoa HỒNG hoặc TRẮNG nhân ngày lễ VU LAN mỗi năm để nhớ mẹ !!! Và mong mẹ mình luôn sống mãi trong đời ta ? chào các bạn .