Có lẽ chưa có nổi buồn nào khi về quê nhà mà vắng bóng người yêu, dù là nam nhi nhưng tác giả cũng phải thổn thức than cho số phận
VẮNG BÓNG
Nếu thuờ anh về,vắng bóng em !!!
Thôi thì giọt lệ,ước môi mềm,
Còn chăng kỷ niệm mình năm ấy?,
Thổn thức u hoài ,lại nhớ thêm,
Có lẽ duyên tình chưa vướng bận?
Cho nên số phận cũng theo em !!
Về nơi xứ lạ ,mình không gặp,
Để mãnh trăng xưa rụng xuống thềm,
Đào văn Lộc
Lộc tặng bài VẮNG BÓNG cho các bạn THCL ,một chút lãng mạn khi ĐÔNG về,
Mai anh có về nơi chốn xưa
Có nghe nhung nhớ một chiều mưa
Anh là lữ khách dừng chân ghé
Thăm một người em ở xứ dừa
Dẫu biết hoa tình đã nhạt phai
Cũng nghe lưu luyến tháng năm dài
Anh cánh hải âu biền biệt mãi
Để mấy đông sầu mộng gối tay
NHẬT LỆ
Để hòa điệu với bài của NHẬT LỆ ,
Mai mốt anh về nơi chốn xưa,
Còn chăng nhung nhớ một chiều mưa?
Em là cô nử,anh dừng bước,
Thăm lại ngày xưa ,ở xứ dừa,
Đã biết thâm tình ngày tháng củ,
Sao lòng thổn thức,buổi chiều đưa !!!?
Cũng nghe lưu luyến buồn lên mắt,
Cũng ước mi thưa, khóc cũng vừa,
Chị Hoa xin tiếp:
Đẻ mảnh trăng xưa rụng xuống thềm
Ngày về không gặp lại nhớ thêm
Người em năm ấy giờ xa vắng
Lệ đọng bờ mi , nhớ êm đèm.
Nhớ thuở anh đi chẳng hẹn thề
Bây giờ về lại bởi nhớ quê
Anh đâu thề hẹn mà mong gặp
Đừng trách sao em lỗi hẹn thề.
Lộc trả lời chị đây:
AN ỦI
Nhắc nhở làm chi hởi chị xa?
Buồn chi số phận một đời hoa,
Đời vui chị cố tìm hy vọng,
Sống khổ làm chi buổi xế tà?
Hảy cố vượt qua bao cảnh khổ,
Cho đời thăng tiến với người ta,
Dầu sao chị vẩn,là cô giáo,!!!
Dẩu có ba đào,HOA vẩn qua,
Cho ̣đệ phụ thêm vài câu nhe các tỉ , huynh :
Đợi Anh.
Em vẫn đợi anh dưới bóng dừa
Cho dù nắng sớm với chiều mưa
Trăng vẫn lung linh ngoài bến lạnh
Một mình em khóc dưới song thưa.
Xuân đến hạ tàn thu cũng qua
Đông về lạnh buốt dạ xót xa
Năm tháng cuống dần về dĩ vãng
Héo mòn nhan sấc kiếp đời hoa.
Hoài Thương.