Tình yêu đến với biết bao cơ hội, có người gọi đó là Duyên. Tác giả là người yêu quê, gặp em giữa chốn phòng trà nhưng cũng đem lòng yêu mến, chẳng qua em là người đồng hương, người có cùng tâm trạng, nhưng rồi cái tình đó dâng lên cực điểm (yêu em từng phút) để rồi ao ước anh về bên em !
MỘT KỶ NIỆM BUỒN
Anh tự hỏi, vì sao anh đã ?,
Gặp em chi, giữa chốn phòng trà ?!
Vui chơi ai hát, ai ca ?
Riêng ta yên lặng chan hòa hương yêu,
Lòng anh đã dâng tràn cảm xúc,
Anh yêu em từng phút, từng giờ,
Thế rồi giã biệt cơn mơ,
Anh về gọi nhớ, gọi chờ trong phone,
Lần hẹn ước, em chờ trong quán,
Anh lang thang tìm bạn bên đường,
Gặp người mình đã yêu thương,
Chỉ trong phút chốc, dặm trường nhớ nhung,
Từ dạo đó ta cùng một cảnh,
Buồn đơn côi, ảo ảnh trở về,
Chúng mình cách biệt xa quê,
Bao giờ mới gặp, anh về bên em,
Đừng khóc nữa, bóng đêm huyền ảo,
Sáo Trương Chi, sao quá não lòng,
Tình yêu như hạt sương trong ,
Có mong chỉ gặp, tình nồng trong mơ
Đào văn Lộc
Hiện tượng nầy người ta gọi là SÉT làm moi người giật mình rồi trở lại yên lặng hoặc chuyển sang hiện tượng khác như mưa hay nắng chứ đâu âm ỉ lâu như Lộc đã diễn tả, sao đa sầu đa cảm vậy Lộc
Chị Ngọc Hoa Mến !! Nếu nói thơ văn ,thì có lẽ là sản phẩm trí tuệ của một người ,tùy theo đọc giả hiểu,muốn hiểu sao cũng được , làm sao cho bài thơ có ý nghĩa cảm động , và tình cảm dạt dào như thật vậy .
Nếu ai đó có cùng hoàn cảnh thì càng hay hơn , Lộc muốn mang cảm nghỉ của một người sống thật với đời qua thơ văn còn tình yêu thì vô bờ bến phải không chị ? Đọc thơ của Lộc nên hiểu theo tinh thần sáng tạo thơ hơn là tình cảm cá nhân trong thơ của Lộc..Cám ơn chị đã dành thời gian để phản hồi thơ của Lộc.
Ôi thôi ! Yêu chi cho khổ thân ngà
Về nhà thì nhớ ,rồi chờ nghe phone
Nợ tình sao lắm héo hon
Đêm nằm thao thức mỏi mòn nhớ em
Chị Phan Lương mến !!! Lộc đọc lời phản hồi của chị cũng vui vui là chổ “Nợ tình sao lắm héo hon ‘
Thưa chị thật là héo hon thiệt vậy .. Thể mang chử tình là có đau khổ ,vậy mà không có khổ thì không có vui
phải không chị, ? Cái vòng lẩn quẩn ,Thôi thì đành chịu vậy ,chứ biết làm sao bây giờ ,chúc chị được nhiều
sức khỏe ,
Anh Lộc ơi, thật là kỷ niệm buồn, em cũng kg ngờ anh vẫn vương mang ̣̣đến giờ phút này. Hì,hì…
Hoài Thương thân mến !!! Thường em đọc bài ” MỘT KỶ NIỆM BUỒN ” Là em nghỉ ngay là tác giả bài thơ có tâm trạng như vậy mới cho ra một bài thơ như vậy , đúng vậy , anh Lộc ngẩu hứng và tìm trong trí mình những cảm giác như thật và tạo nên bài thơ đó , cũng như bài ” EM VẨN ĐỢI ” v. v ….Để làm bài thơ trở nên hay
Như lời QUÁCH ĐÀO đã nói trong những bài thơ vừa qua , nhặc một chút đường và một chút cafe thêm sửa cho ly cafe đặm đà vậy thôi . Còn em thì nghỉ sao ? Cafe có đặm đà và ngon thì tùy người uống phải không em ?
Thơ là vậy đó !!! Chúc em được nhiều sức khỏe và vui mãi Lộc