Lâu quá không tham gia trang nhà, nhưng tôi vẫn thường theo dõi . Từ lúc gặp bạn tại Vàm kinh Bổn Sồ, tôi nhận được tin vợ bệnh phải quay về Mỹ. Nhìn vợ tôi tiều tụy mà đau xót, cho đến bây giờ, với căn bệnh hiểm nghèo, vợ tôi phải chiến đấu để sống còn cho tới nay gần bốn năm. Phần tôi bị đột quỵ nằm liệt mấy tháng, giờ tạm ổn. Tôi kể với bạn như vậy để cho biết lý do tôi không có gì để đóng góp với trang nhà. Nay sức khỏe tôi tạm ổn, nên xin tiếp tục cùng anh chị em.(HTH)
RỒI MỘT NGÀY MAI
Thời gian đi…làm sao giữ được
Người sẽ già …..lặng lẻ mà thôi
Như chiếc lá mùa thu tàn úa
Rời xa cành về đất …buông rơi
Tiếng kinh cầu muôn đời vẫn thế
Cát bụi thân tụ …diệt thiên thu
Ta gặp nhau chưa đầy giấc mộng
Đơì vô thường tỉnh lặng phù du
Thời gian đi….làm sao giữ được
Thì em ơi cùng tựa vào nhau
Hãy xum vầy cùng ta uống cạn
Chén hồng trần chưa hết thương đau
Rồi một ngày mai xa nhau mãi
Mọi sự đời để lại thế gian
Bao góp nhặt rồi thôi cũng bỏ
Hồn về đâu …trên nẽo mây ngàn
Huỳnh Tâm Hoài