Công Minh thích câu chuyện Mùa nấm mối của nhà văn Ngọc Vinh, anh nói với tôi sẽ viết bài thơ về nấm mối. Trời đất, từ thơ chuyển qua nhạc, từ văn chuyển qua tranh, nay có thêm thơ lấy ý từ truyện. Tôi chưa đọc truyện này, nhưng sẽ nhờ Ngọc Vinh thẩm định (HM)
ảnh nguồn net minh họa
MƯA NẤM MỐI
Cháu lớn lên trong vòng tay thành phố,
Máy lạnh trong phòng…không biết gió nồm lên,
Mưa nắng phố phường,đâu biết
Dột nhà trên,
Ướt gian bếp nhà ngoại đang xiêu vẹo.
Mưa tháng năm, nằm võng đưa lắt lẻo,
Cậu buồn tình, rên rỉ điệu Nam Ai !
Phải chi có gì,,, chút đỉnh lai rai.
Đời thôn dã, nhàn ..nhưng hơi túng hụt
Mẹ biết ý,
Ra vườn trồng măng cụt,
Rỏi mắt tìm gò nấm của năm qua.
Khi mưa về, chôm chôm chín oằn sa
Là nấm nhớ, đội gò lên chem chẻm.
Những tai nấm
Nhọn, dòn, nhìn sắc lẻm
Giữa bùn phân, như chông chỉa lên trời.
“Ai có phần mới có được,…vui thôi
Yếu bóng vía nhiều khi không thấy được ! ” (1)
Thêm vào cá bóng dừa câu bữa trước,
Rộng trong hom, nấu nấm với tập tàng (2)
Vị đậm phù sa, ngọt cứng nồi canh
Cậu sáng mắt…nướng vài tai nhấm rượu.
Cháu đi Vincom, nhà hàng, chợ Cũ (3)
Cũng khó tìm vị ngọt nấm đầu mùa.
Vì phải nhiều tiền mới tìm được mà mua
Không đâu ngọt bằng Cù lao Minh (4) quê ngoại.
Nhìn tai nấm nhớ ngày xưa từng hái
Ngoại mất rồi, mẹ cũng tiếp chân theo.
Quê cũ giờ đây đã thoát đói nghèo
Nhưng trong nấm
Khó tìm hương vị cũ !!!
15/07/2016
Công Minh
(1) Ngoại nói.
(2) canh nấu với nhiều loại rau vườn.
(3) Tác giả ở Q9 , chợ Cũ ở quận 9
(4) Bến Tre được kết hợp bởi 2 cù lao:
Cù lao Mình,Cù lao Bảo .