CÒN MÃI VẤN VƯƠNG
Giọt nắng lung linh rắc hạ vàng
Ta thầm tiếc nuối bóng xuân tan
Ngàn nhung nhớ đọng dần tan biến
Bao dấu yêu đan bổng úa tàn
Ngại giấc mơ xa đầu gió núi
Sợ vầng trăng lạc cuối mây ngàn
Về thăm bến hẹn mùa thu cũ
Tìm chút hương xưa chợt bẽ bàng
NHẬT LỆ
Bài thơ buồn quá chị Nhật Lệ ơi! Nhưng ngược lại rất vui khi thường xuyên được gặp chị trên… trang nhà!
Sư tỉ NL ơi, bài này đọc qua nghe buồn và cảm thấy tâm hồn mình tái buốt quá, nếu ai đã lọt vào hoàn cảnh này có lẻ sẽ kg cầm được nước mắt đó nhe tỉ.
Cám ơn NGỌC VINH Thơ mình thường buồn muốn làm thơ vui khi làm xong thất lãng xẹt đành thôi
mong đọc những bài thơ trữ tình của VINH
NHẬT LỆ
Hoài Thương ơi hình như thơ em cũng buồn lâm li đó chứ
Đọc thơ em cũng tạo cho đọc giả nỗi sầu chất ngất
Cám ơn em đã đọc thơ và đồng cảm Chúc em vui khoẻ trong năm mới
NHẬT LỆ
Câu nầy Lộc thích nhất là Còn Mãi Vấn Vương ,bài thơ đã gói trọn ý nghĩa đó rồi phải không Nhật Lệ ?
Dạ đúng rồi anh LỘC ạ
NHẬT LỆ
Còn chút hương tàn trong giọt nắng
Vẫn là nhung nhớ lúc tàn đông
Đêm trăng lại nhớ mùa thu cũ
Một chút vấn vương, một chút trông…..Gởi em Nhật Lệ.
Chị Hoa ơi 4 câu thơ của chi tuyệt lắm
Cám ơn chị nhiều nhe
Chúc chị vui khỏe
Nhật Lệ