Vú ơi ! Múp nụ trang đài
Núp trong ngực áo những ngày thơ ngây
Che!…Sợ thiên hạ sâm soi
Hở trong tay tựa…những ngày yêu đương
Nở căng vòm sữa nuôi con
Truyền dòng cảm xúc đời non lớn người
Vú ơi! Nguồn sữa héo vơi
Cháu măn vú móm…Bà cười …Ngân nga
Điệu ru bà vẫn thiệt thà
Xứ người…Cháu lớn nhớ ra câu gì?
Một hôm ngực nhói… siêu vi!
Cắt bờ ngực…Tẻ mất đi vòm hồng
Cơn biến động… ảnh hưởng mòn
Héo đời thiếu phụ vuông tròn cháu con
Mình ơi! Chua, ngọt gánh chung
Cơn đau mình chịu…tôi…lòng xót xa
Vú ơi! Tẻ nhánh thịt da
Thương mình héo hắc… Buồn da diết! Buồn!
Huỳnh Tâm Hoài
ai hiểu được tâm tư tác giả gói trọn trong bài thơ này, chia xẻ nổi buồn cùng anh HTH.
AnhTâm Hoài ơi ! Tôi rất hiểu anh vả cũng rất thương anh. Cầu chúc Chị mau mạnh khoẻ. PT* (k6i/TPH-VL)
Hôm nay đọc bài thơ Vú ơi của anh Huỳnh Tâm Hoài , cộng thêm phản hồi của anh Phú Thạnh và chị Thu, em xúc động quá. Thật ra , thơ trên trang thcl hầu như bài nào em cũng đọc qua , nhưng phải ” rưng rưng ” như bài Vú ơi thì chưa có. Nói vậy không phải các bài thơ khác của các tác giả khác không hay, nhưng với bài Vú ơi nầy, em thấy rỏ tấm chân tình vô bờ bến của tác giả dành cho người vợ của mình.thật sự em rất xúc động. ” mình ơi chua ngọt gánh chung. Cơn đau mình chịu tôi lòng xót xa ” E xin chia sẽ với a Huỳnh Tâm Hoài tâm tư nầy , và chúc chị mau bình phục…. Trân trọng,!!
Anh Huỳnh Tâm Hoài ơi!! Lộc đây anh , Lộc cũng mong chị được khỏe .Em đọc thơ anh sao cãm
động quá ,” Cơn đau mình chịu …tôi …. lòng xót xa, đúng ý nghỉa phu thê trọn đạo ,Kính chào anh,