Đây là truyện tân dã sử của Phổ Tâm tiên sanh, người sáng tác vào mùa Đông 2014 Giáp Ngọ. Theo tác giả pho truyện này có hình thành hay không tùy thuộc vào nguồn trà cổ thụ trên thị trường chuẩn hay cần phải chỉnh và người cũng yêu cầu chúng ta có phản hồi để có động lực viết tiếp (SOS)
Hồi thứ nhứt: Phá trà, ăn mực uống bia
Kiến An năm thứ 9099, Tào Cuội thống lĩnh 80 vạn đại quân tiến sang Tây Côn Lĩnh (Hà Giang), Tà Xùa (Sơn La), Tủa Chùa (Điện Biên)… để xâm chiếm những rừng trà cổ thụ được cho là có niên đại lâu đời nhất trên thế giới.
Tham vọng của Tào Cuội là xóa sạch vết tích cây trà cổ thụ nước Đại Việt.
Tào Cuội thông báo đến các viên tướng và binh sĩ hễ ai nhổ một gốc trà cổ thụ mang về nộp sẽ được ban thưởng 24 chai 333 nếu thích lai rai “ăn mực uống bia” hoặc 24 lượng vàng chín số 4.
Đối với dân bản xứ, ai mạnh dạn tàn sát cây trà, bứng gốc cây trà cổ thụ mang đi bán sẽ được binh sĩ của Tào Cuội thu mua với giá rất cao, 48 chai gì cũng được, kể cả trà chai pha nước đường, hương liệu hóa học, hương trà cổ thụ Kim Biên v.v. Bá tánh người Mông, người Dao và giống người gọi là Kính Kình Kinh đua nhau lên rừng tàn sát. Rừng trà hàng trăm năm tuổi từng ngạo nghễ với trời đất, thoáng chốc chỉ vài ngày đã trở thành đồi trọc.
Nước mắt những rừng trà không ngừng chảy rìn rịt như những giọt nước mắm nhỉ làm từ hương liệu mang tên các loài cá.
Võ lâm quần hùng buôn bán trà bắt đầu dậy sóng kể từ đây…
Ở thôn cây Da Xà, có quán bán nước giả trà Olong đóng chai, trà đại lực sĩ kết hợp một triệu loại thảo mộc cùng đinh, trà vỏ quýt tẩm chất gây ung thư nội tạng vang danh khắp nơi. Lão chủ quán tên là Bò Cạp trạc 60 tuổi, dáng người đậm chắc, rắn rỏi, chỉ có nỗi tướng đi hơi ủm vì một chân dài 1,2 mét, chân còn lại chỉ 95 phân.
Thương khách, lữ khách, du khách, hành khách mỗi khi đi máy bay bị đì lây hay đi xe
máy nổ, cỡi ngựa, đạp xe đạp bị tắc đường khô cổ, khát nước hễ đi qua thôn cây Da Xà hầu như ai cũng vào quán của lão Bò Cạp hóng mát.
Tiểu nhị, bưng ra cho ta bốn chai trà vỏ quýt và dĩa khô mực làm từ cao su. Hai chàng thư sinh mặt nổi đầy mụn nói to giọng.
Lão quán chủ, bữa nay làm cho nhà cháu bình trà đại lực sĩ nhé. Lão nhớ làm cho chúng ta dĩa mồi trứng phụng hoàng có tẩm chất làm teo bi. Hố hố hố. Một tiểu cô nương có mái tóc bờm ngựa nhuộm tám màu, gọi món với giọng teen đầy châm chọc.
Còn bánh trung thu quá đát không, lấy cho ông sáu cái. Một đại hán cao khoảng 1,49 mét, nặng tầm 70 ký, xâm hình con nhái trên má “o đơ” món ăn. Lấy thêm cho ta một lốc nước giả trà Olong đóng chai, đại hán nói với theo mà chẳng cần quan tâm có ai nghe lấy lời hắn không.
Buổi trưa đúng giờ Ngọ, quán nước lão Bò Cạp chật kín người. Nhiều nhóm khách vào quán hết chỗ cũng vui vẻ ngồi bệt dưới đất. Có người lịch sự một chút thì cởi giày, cởi dép lót đít ngồi.
(Hết Hồi thứ nhứt)
Phổ Tâm

(Ghi chú: Chờ tác giả uống trà xong viết tiếp hồi sau. Mọi người hoan hỉ cho ý kiến nhận xét, góp ý thêm nhé. Búm bùm bum)
Phổ Tâm tiên sanh ôi, nhâm nhi trà Actiso( đi Đà lạt mua bửa hổm) đọc Tào cuội cổ thụ trà vui và hấp dẫn vô cùng. Tiên sanh uống trà xong chưa, viết tiếp hiệp hai , í ủa, hồi hai, cho mọi người đọc nhé,