Nhiều nhà nghiên cứu thống nhất nhận định, ngôn ngữ thi ca là ngôn ngữ biểu tượng. Nói tới một cái gì đó là nói tới một cái gì khác nó. Bỡi có nhiều tầng lớp như vậy nên khi đọc thi ca Đào Văn Lộc, chúng ta cần phải chậm rãi, từ từ để thấy hết cái hay của anh, ở bề mặt cũng như ở mấy tầng sâu bên dưới. Chẳng hạn trong bài Một lối mộng sau đây. ( Ngay nhan đề Một lối mộng, chúng ta cũng thấy rất hay rồi!) Và ở một góc trời buồn đọng một giọt đong đưa. Chắc chắn rằng vừa dứt một cơn mưa, đôi giọt nước còn đong đưa đuôi lá. Nhưng còn hàm nghĩa nào không? Dĩ nhiên là còn và tùy chúng ta đọc…Và còn nữa, nào là nhịp nối, nào là đôi chim hót, nào là chấp cánh giữa bình minh…toàn là ngôn ngữ chắt chiu đa nghĩa. Chúng ta cần chậm rãi đọc để thấy hết cái hay của bài thơ. Trân trọng, (Q Đ)
MỘT LỐI MỘNG
Anh bên đây, xa người ôi buồn quá !
Em bên kia, sum hợp đã vui đùa,
Để góc trời buồn nhớ, giọt đong đưa,
Vì em hứa, anh về mang nhịp nối,
Anh mơ tưởng nắng hồng chung một lối
Để anh vui, tràn ngập mộng vì tình,
Cho chúng mình chấp cánh giữa bình minh,
Đôi chim hót không còn buồn em hởi !
Nếu anh hỏi,” Em ơi mình yêu mãi,”
Vũ trụ buồn, cũng phải trả lời “yêu”
Chừng bấy giờ, ai đã đã xót xa nhiều,
Bỡi hai đứa một gốc trời lối mộng.
Đào Văn Lộc
Kính tặng chị Hoa Đăng sau khi đọc bài Hai phương trời
Hi hi … Cho mình ké ít dòng tâm sự với cô Hoa Đăng tí với Hai nổi nhớ
Ở nơi này anh hạnh phúc sum vầy
Si đâu hiểu nổi buồn cao chất ngất
Nổi nhớ em ứ chật cả con tim
Muốn cùng em trút cạn hết nổi niềm
Em yêu hởi !Chia cùng anh nổi nhớ !
Bên song cửa nhìn trời đêm tăm tối
Em tưởng chừng đau nhói cả con tim
Nổi nhớ anh qua từng phút im lìm
Buồn rưng rức lệ cay xòe mi mắt
Nổi nhớ anh ruột thắt từng cơn ….
Chị Phan Lương mến .Lộc đọc bài thơ Hai Nổi Nhớ của chị cũng thấm thía lắm chị ! Có câu “Si đâu hiểu nổi buồn cao chất ngất,” Nếu anh nào ở vào hoàn cảnh câu nầy cũng bật ngữa,một câu có nghĩa như nghen tức phải không chị ? và còn nữa ,hờn mác một một điều gì? v.v…Thật là nhói tim gan,một tình cảm hết sức sâu đậm ,cám ơn chị đã phản hồi bài thơ Lộc và chia sẻ .
Lộc ơi! MỘT LỐI MỘNG đối với chị chỉ là điều hoang tưởng, chị viết tiếp mấy câu để trả lời Phan Lương và Lộc
Buồn đứt ruột, nỗi buồn xa đứt ruột
Thấm thía rồi cơn khát mộng tình xa
Yêu vì thơ, khổ cũng vì bởi thi ca
Cố lẫn tránh, buồn thương càng lấn áp
Vui gì đâu, làm sao chung lối mộng?
Đã xa rồi, biền biệt mãi vẫn xa…
Chị Ngọc Hoa ơi !!! Đọc bài thơ chị nghe như giận hờn một điều đó ,vã lại bài không có nhan đề gì hết để em chọn cho chị một cái tựa nha,đó là ” DỔI HỜN ” chị chịu không ? Bài cũa chị càng giận càng hay Lộc cám ơn chị đã phản hồi bài của Lộc và chị Phan Lương , chào chị