Xa xôi cách trở , buồn thương nhớ là chủ đề xuyên suốt trong dòng thơ của Hoa Đăng. Giọng thơ có vẻ hờn mát mặc dù nói lên sự an bài của tạo hóa, tuy nhiên người đọc cũng thấy sự đau đớn, oằn oại của người phụ nữ (HM)
HAI PHƯƠNG TRỜI.
Anh bên ấy, quây quần vui vẻ
Em bên nầy, quạnh quẻ cô đơn
Nhưng em đây đâu dám trách hờn
Bởi duyên kiếp, hai mình về hai ngả
Mây kín trời, mưa đang buồn rỉ rả!
Nỗi đau càng tràn ngập, lắm xót xa!
Trời mưa buồn, chim cũng sầu trong lá!
Ủ rủ hờn, không bay hót vang xa!
Đang oằn oại trong lạnh lùng ướt giá!
Cả đất trời cũng buồn bã, bởi cách xa!
HOA ĐĂNG
Bài thơ của chị Hoa Đăng phải nói chân thật là hay đến từng dấu câu ( . , ! ? ) hết sức cân đối với bức tranh minh họa của ông Lương Minh chọn, đẹp đến từng chi tiết! Thơ và tranh như thế nầy, chắc chắn đêm nay có nhiều người mất ngủ đây. Dĩ nhiên số một trong đó là tui rồi.
Chị Ngọc Hoa ơi!! Chị nói bài thơ cùa Lộc buồn ,còn bài thơ của chị thì sao? cũng ước át ,lãng mạn
hơn nữa ,nhưng có ai đó đã gắn hình một cô nử phù hợp với bài thơ của chị lại càng lãng mạn hơn nữa kìa,
một bài thơ hay .Lộc sẽ mần thơ đáp trả lại bài của chị ,chúc chị hết bệnh ,vui khỏe .
Cô Hoa Đăng ui !Hai phương trời cách trở.Bên anh hạnh phúc sum vầy ,bên em là nổi cô đơn tột cùng,niềm nhớ nhung trăn trở.Đọc mà nghe cảm xúc dâng tràn.
Ngoài trời mưa rỉ rả ,nằm đọc thơ tình của Hoa Đăng sao mà muốn khóc quá đi à
Lãng mạng quá chừng nhe chị NH, viết xong bài này chắc hết đau tay rồi hé….
Chào Quách Đào tiên sinh, đưa bài lên trang xong là tui rời xa người bạn thân của mình là chiếc máy tính, nên chẳng biết bài của mình vào chợ đắc ế ra sao, hôm nay mở máy thấy Quách tiên sinh mở hàng, xin cảm ơn Quách đệ quan tâm chia sẻ, thơ là thật, tình là thật và tâm trạng là thật, nếu làm mọi người mất ngủ được là tốt rồi.
Cảm ơn LỘC, chị đang chờ bài thơ mới của Lộc đây.
Tiểu đệ Phan Lương ơi!, khi làm thơ tình mà nước mắt mình có thể rơi khi đang viết thì đó là cảm xúc thật của cô đấy.
Hết đau tay thì tới đau tim, đừng lo. đúng là như vậy đấy tiểu muội Hoài Thương ơi!