Có những cuộc tình vụt đến vụt như một cơn ác mộng…. Sự nuối tiếc lặng thầm, dù đã chia sẻ, nhưng tim mình vẫn mang đầy ắp những kỹ niệm ngày gặp nhau. Chẳng còn gì để có thể quay về, có chăng là một sự tiếc nuối não nề. với câu “nếu ngày ấy..”(HOA ĐĂNG)
Tranh Đặng Can (VL)
NẾU NGÀY ẤY
Ngày ấy, em đừng có gặp anh !
Chuyện yêu đương đâu dể sẳn dành
Thì đâu có khúc quanh như vậy,
Nếu mình trót lỡ thương tình ấy,
Xin giã từ, quên hết ngày mang,
Để lòng em cảm thấy nhẹ nhàng,
Cho em được sẳn sàng chấm dứt,
Rồi em sẽ đi vào quên lãng,
Anh âm thầm, nuối tiếc ngày qua,
Ôi ! bao ngày, mơ mộng thiết tha,
Nếu chưa gặp. Ta chưa biết buồn
Đào văn Lộc
LỘC ơi! Lòng tôi đang buồn não nuột như tháng 7 mưa ngâu, đọc thơ của lộc nỗi buồn càng thấm thía hơn, chẳng biết qua thơ tâm sự nào là thật, Lộc có lẽ học sau chị nhiều năm, mình làm chị em với nhau nhé. Thấy trang THCL đìu hiu quá, chị mới vào đây, nhưng sao càng buồn hơn. Bài thơ NẾU NGÀY ẤY của Lộc giống tâm sự của chị. dù vô tình nhưng chị cũng cảm ơn Lộc.
Thưa chị NGỌC HOA , nói tới thơ thì chị cũng biết , phải có chúc gì lãng mạn ,tình tứ như giòng đời.Nếu có điều gì gợi lại cho chị buồn , xin chị tha cho , bài thơ NGÀY VỀ có lẽ làm chị vui đó ,Lộc được sư tỷ nhận làm tiểu đệ .Rất hân hạnh ,ha ha ! Mong sư tỷ bảo trọng cho ,