Ghen là thuộc tính của chị em, nhiều người nghĩ vậy , nhưng xét cho cùng có ghen cũng tại mấy ông trăng hoa nhiều. Bài thơ này chỉ nói lên nổi niềm của một ai đó mà ĐVL chỉ là chứng nhân ghi lại. Nếu không đích thân trãi nghiệm thì tác giả khó buông ra được câu Thôi được! từ đây ai với ai. Quả đáng sợ !
ảnh minh họa, nguồn net
GHEN
Em muốn hỏi anh chỉ một câu?
Từ lâu chất chứa nổi ưu sầu,
Có yêu , hay đã vờn hoa bướm?
Có đượm men nồng ,vui với ai ?
Hãy trả lời em chỉ đêm nay
Cho quên bực dọc suốt đêm dài,
Dẫu mai vĩnh biệt , xa ngàn dậm,
Lệ đẩm khăn hồng ngậm đắng cay,
Thôi được! từ đây ai với ai
Cứ đi , mà sống yêu thương hoài,
Mồ chôn tình cũ em vun đấp ,
Đừng gặp bây giờ, hẹn kiếp mai
Đào Văn Lộc
Đời anh chỉ có một mình em.
Đừng hỏi lung tung chết bây giờ!
Có hoa mà bướm dám vờn đâu?
Có đượm men nồng, ngủ mới sâu.
Đừng nghe lời chị mà phát biểu / Vợ đuổi khỏi nhà, chị chẳng bênh.