Đọc nhiều thơ Huỳnh Tâm Hòai mới biết anh là người cô đơn, thiếu vắng bạn bè. Anh đã mượn thơ làm nguồn vui, làm bè bạn và hơn thế nữa thơ là “người tình” không thể tách rời . Thơ ơi ! đây không phải là tiếng kêu gọi về , mà là âm thanh vang dội trong lòng tác giả (LM)
Gỏ trên phím chữ mơ màng
THƠ ƠI!
Thơ ơi! tiếng dội muôn trùng
Hồn say theo bóng mây đùn thênh thang
Gỏ trên phím chữ mơ màng
Thơ gieo vần mở từng trang thơ sầu
Tình nào rơi hạt mưa ngâu
Tình nào môi đắng …nhớ nhau mặn nồng
Thơ ơi! hơi thở…tim rung!
Cõi người chia cách thơ cùng với ta
Lật từng trang mộng bay qua
Đón từng giọt nắng chan hoà thế nhân
Thơ và ta rất thủy chung!
Huỳnh Tâm Hòai
“Tình nào rơi hạt mưa ngâu”
” Tình nào môi đắng …. nhớ nhau mặn nồng ” và , “” Người ơi ….. hơi thở ……tim rung !!!
Đông đến rồi đọc những dòng thơ đầy lãng mạng và trữ tình ,, làm gợi lên nổi niềm trong tôi ! Mong sẻ được được đọc nhiều bài nửa !!DN
Cám ơn DN chia xẻ bài thơ …xin chuyển tiếp bài thơ tình sau đây:HTH
HÓA THÂN
Hoá thân ngọn cỏ trên đường
Gót em bước nhẹ vô tình đi qua
Hoá thân ngọn gió nhẹ đưa
Bám vào chéo áo so đo bước dài
Hoá thân những giọt mưa dai
Lăn trên má ướt buồn ai… ?-cuối đầu!
Hiên anh hứng những giọt sầu
Hoá thân da thịt dựa ngoài tim em
Huỳnh Tâm Hoài
Nhà thơ yêu thơ quá nhưng đừng quên bạn tôi. Đùa với anh một tí, chớ có một người chồng yêu thơ như vầy thì không còn thời gian đâu để mà yêu cái khác. Đọc câu cuối, em nghĩ phải chăng anh mượn thơ để nói với bạn đời của mình (NT)
.Đã gọi là bạn đời rồi thì luôn ỡ cạnh nhau chứ còn bỏ đi đâu!Bây giờ chống gậy rồi ai mà ngó mình !Chỉ có nàng thơ là chung tình nhất thôi…ha.ha.ha.Vắng Ngọc Thu lâu …chắc bận rộn với cháu nội…Bây giờ còn ở Mỹ hay về lại Pháp.Thân mến
gửi anh rể.Tam hoài !!! đúng như lời anh nói , nuôi dâu nuôi cháu nôi e sắp hết hơi rồi , còn ở san antorio chua về được tay anh ạ !! sắp đến giáng sinh rồi , chúc anh và bạn e vui vẻ , và hanh phuc thật tròn anh nhé !! thân ái NT