Bài thơ như khúc ca bi tráng, mang nhiều âm hưởng, niềm hòai nhớ. Nó gợi lên những tên tuổi Đinh Hùng, Vũ Hòang Chương, Bích Khê, Hàn Mặc Tử… những thi nhân tiền chiến. Mình ta độc ẩm giữa mây trời /Uống chén tàn canh..nhìn nguyệt khuất/ ĐỘC ẨM ĐÊM THU ươm nhiều thi ảnh đẹp, ẩn hiện đâu đó nỗi buồn và niềm kiêu hảnh. <HB>.
Độc ẩm đêm thu…
Chén đầy uống cạn…đắng cùng cay
Bóng ai chếch choáng mộng vơi đầy
Chợt đến…Mùa thu!Cơn gió thoảng
Hồn ta chừng gặp giửa cơn say
Em về động lớp sương mái tóc
Nghiêng vai vừa chạm một dòng thơm…?
Gờn gợn xẻ đôi màu ánh nguyệt
Chuốt mộng về em…chút mộng thường
Dòng ngân sóng sánh ánh sao rơi
Đôi cánh chim Ô đã rụng rời
Thì chẳng mong chi ta gặp được…!
Một chút hương tình …Say!…tình ơi!
Thu lại nối vàng… lá thu rơi
Mình ta độc ẩm giửa mây trời
Uống chén tàn canh…nhìn nguyệt khuất
Ta hầu đêm tạnh chén buồn môi…!
Huỳnh Tâm Hoài
Cám ơn HB người bạn văn thơ lâu năm của tôi đã đọc thơ tôi với một cảm nhận đầy giao cảm và khích lệ.HTH