” Mẻ Cá Lòng Tong “, bài thơ gợi nhớ cuộc sống nghèo nàn cơ cực cùa nông thôn, thuở chiến tranh còm tràn lan trên đất nước. Ruộng một mùa không đủ để tái tạo lao động… Mẻ cá lòng tong vụn kho mặn chung ít tóp mỡ để gây trơn… Mới đây thôi mà ngỡ như xa lám rồi! Giới thiệu tác giả Hùynh Tâm Hòai với bạn đọc như sự chia sẻ tấm chân tình, cảm động đến rưng rưng. HB
Mẻ cá lòng tong
Con cá lòng tong-ngược dòng con cá lội
Phận số nghèo nên nhiều nỗi long đong
Người giàu ăn thịt, cá đồng
Nhà nghèo với mẻ lòng tong kho tàu
Đọt khoai bẻ ngọn,nhúm rau
Chấm mẻ cá mặn lùa vào miếng cơm
Chồng trộm nhìn vợ héo hon
Đã nghèo mà lại thêm con mỗi mùa
Thương em mặc áo vá bừa
Ống quần cao thấp đi mò ốc nghêu
Vợ nhìn chồng mặt buồn hiu
Thương anh làm mướn làm thuê suốt ngày
Mẻ cá con ngược con xuôi
Nhường nhau …miếng nuốt miếng nhơi cơm ròng
Mình ơi!con lá lòng tong
Kho rim trong mẻ…để dành cho con….
HTH
Dượng Sáu kính! Với Tô Nhược Châu, lúc mới quen con cũng có cảm giác như Dượng, một người có vẻ khó gần và tự cao tự đại. Nhưng rồi, tiếp xúc nhiều lần, con mới hiểu rằng, Tô Nhược Châu chẳng những không “chảnh” như mình tưởng mà sống rất yếm thế, chú Châu có một cuộc đời đầy bi kịch nên tự khép mình, nhất là với bạn văn chương. Con không có ý định bào chữa cho chú Châu nhưng những ai tiếp xúc thường xuyên với chú sẽ cảm nhận được điều đó! Chúc dì, dương và gia đình luôn vui khỏe!
Dượng cũng nghe vài người nói như vậy.Tuy nhiên từ lúc khởi đầu đó cho tới sau nầy dượng không có dịp gặp lại Châu.Chúc Ngọc Vinh sáng tác mạnh thêm.Quý mến
Dượng có bài thơ sau viết đã lâu…Cũng có cái ẩn dụ một điều nào đó…HTH
Dạ Nguyệt
Đã tắt hồi chuông tỉnh mịch buồn
Trăng lên ngỏ trúc bóng nguyệt run
Lá xoè mờ ảo cơn gió động
Gợn sóng lao xao tiếng dạ cầm
Ai khóc? Ơ hờ… nước giao thoa
Trăm năm còn đợi cuộc tình cờ
Dạo khúc nguyệt cầm xưa bỏ lỡ
Hồn buồn quấn lại mộng ban sơ
Ngơ ngác người nhìn trăng xế bóng
Mà chưa tỉnh mộng giấc miên man
Bao giờ người đến cho ta gặp?
Để giải oan ta một khối buồn?
Huỳnh Tâm Hoài