Ai cũng có một thời mộng mơ, một thời yêu với mối tình thật đep thật trong sáng chợt đến chợt qua…Tất cả đều hằn lại dấu vết dầu sâu, dầu nhẹ vẫn vương vấn gắn với những Kỷ niệm, đôi khi mối tình thuở dại khờ ấy cứ theo suốt chiều dài của một đời người. Huỳnh Tâm Hoài với ” Em ngày xưa qua cầu ” như niệm khúc của một thời xa ấy vẫn chưa phai. ( PT )
Em, ngày xưa qua cầu
Em, người dưng lối xóm
Như nhánh bông bần
Tóc buông dài xỏa
Qua cầu gió bay
Em, người dưng khác họ
Như dề lục bình
Trôi ngang mỗi bữa
Làm rung động lòng anh
Em, người dưng qua ngỏ
Đo bóng hàng cau
Bước đi như vội
Thơm hương em thật lâu
Em, chiếc cầu mấy nhịp?
Nhịp nào vào tim
Anh huýt sáo khẻ
Bài tình yêu không tên
Em, người mơ thuở ấy
Ngày cũ mờ tâm
Chuổi đời trôi mất
Theo tháng năm thăng trằm
Em, mình đâu nợ vì nhau
Nước chảy bồi hồi
Chiếc cầu mất nhịp
Sao lòng buồn xa xôi!
HTH
Gởi các bạnmột bài thơ được phổ nhạc ghi lại một mối tình thời chinh chiến…Một thời xưa là một cái bóng kỷ niệm mà khi tuổi càng về già…Có lúc buồn buồn nhớ lại.Người già hay sống về quá khứ vì tương lai không còn nhiều để mơ ước.HTH
http://youtu.be/r6XCcWSdrTw
Gửi Anh Luận !!! The la Trang nha lai co them nha tho nua , Anh Luận co ban roi nhe các lao sinh chung em tha ho doc tho , moi người mot giong tho , Tho Anh thi dua moi người ve voi que hưong , co cau tre lạc leo , co xuong qua song , Cai hay nhất cua Anh la ‘ bắt được con nho ban cua em , khong biet ti gi ve tho ” Nhung chi biet yeu người lam tho thoi ! hihi !!!!!! Ngoc thu
Đúng vậy Ngọc Thu,Chích Chi không thích thơ văn chỉ thích xem kịch và cải lương…nhờ vậy khi tôi làm thơ yêu vớ vẫn thì cũng chả sao.Có bao giờ Chi đọc thơ tôi đâu mà thét mét….Chích Chi cần mẩn trong vai trò làm vợ, làm mẹ và cũng không quấy rầy khi tôi bỏ hằng mấy giờ trên bàn máy….
Người viết văn làm thơ rất mẩn cảm,đa tình…nhiều khi với một mái tóc,với một nụ cười của ai đó cũng làm nên những cảm xúc.Từ cảm xúc viết ra những bài thơ,bài văn.Ở họ có hai con người: một con người với bổn phận gia đình, một con người với tha nhân với ngoại cảnh …Yêu,giận.oán ghét,vị tha,chấp nhất…những thứ ấy hòa nhập vào dòng thơ văn của họ.Đôi khi có chút hư cấu để cho đậm thêm tình tiết…Tuy nhiên dù ít dù nhiều cũng ẩn hiện cái tôi của người viết. Cám ơn Thu và các bạn chia xẻ tâm tình.
Thân mến
.Luận