” Người ta có thể cất bước rời khỏi quê hương nhưng con tim không thể rời khỏi quê hương được “. Đây là câu mở đầu cho Mái Nhà Thơ trong chương trình thi văn Ban Mây Tần của thi sĩ Kiên Giang trước 1975.
Nhắc lại, vì muốn đề cập đến nội dung.bài thơ MỘT PHƯƠNG TRỜI của tác giả Đào Hữu Ngạn một cựu nhà giáo xa quê hoài niệm cố hương và cũng để người đọc dễ cảm thông với nỗi niềm người xa xứ. ( PT )
MỘT PHƯƠNG TRỜI
Sắp cạn mùa đông miền viễn xứ
Năm tàn mỏi cánh nhạn thoi đưa
Quê hương khuất bóng mờ sông nước
Dòng đời lơ lững mãi trôi xuôi
+++
Người ở phương trời ta một phương
Xa nhau đã mấy thập niên rồi
Bao năm đằng đẳng bao ly cách
Sông nước Tiền Giang vẫn ngậm ngùi
+++
Con tạo xoay dần cuộc biển dâu
Ta như người đứng ngóng ven đầu
Đò sang bến cũ không còn chuyến
Mênh mông trời rộng biết về đâu ?
+++
Đời chưa ra chi mà nửa kiếp
Sông hồ năm tháng cứ phôi pha
Tóc mới còn xanh giờ mây trắng
Thời gian vùn vụt thoáng bay qua
+++
Kỷ niệm ngày xưa nhẹ thoáng đưa
Đời bao dâu bể thật không ngờ
Đất người thương mãi làng quê cũ
Trời chớm vào xuân đã hững hờ
ĐÀO HỮU NGẠN
( Những ngày xuân tha hương nhớ quê nhà )
Chao Thay …!!!!hon 40 nam khg gap lai , thay khoe khg ? Em la hoc tro cua thay , cung o que huong Vinh Binh , em chi Ngoc Nam , kinh tham thay , rat mong co dip gap lai thay . Hien em dang song o Phap , em hoc thay lop de luc , de ngu nien khoa 64 , chuc thay doi dao suc khoe , de co dip gap lai Thay !! Hoc tro cu Pham Ngoc thu