Bài thơ nầy của Đào Văn Lộc phỏng theo truyện ngụ ngôn VE và KIẾN của LA FONTAIN. Đào Văn Lộc gởi tặng các bạn THCL thưởng thức,chúc các bạn một mùa hè vui vẻ (ĐVL)
VE và KIẾN
VE khuyên bảo KIẾN thôi đừng khóc,
Sao bỏ công cực nhọc tối ngày,
Theo ta ca hát vui say,
Hảy quên những tháng năm dài cần lao,!!
KIẾN tự bảo ” Làm sao cho được ” ?
Khi mùa Thu đã sắp tàn rồi,
Đông về lạnh lẽo đơn côi,
Nằm trong tổ lạnh, bụng đòi đồ ăn,
Rồi KIẾN trả lời răn VE bảo,
Tiếng em ca tuyệt xão cõi đời,
Hãy ca mà hát vui chơi,
Lo chi bao cảnh tình đời éo le ?
VE khoan khoái được nghe lời KIẾN,
Miệng liền ngân từng tiếng ve sầu,
Ngoảnh đầu KIẾN vội đi sâu,
Vào rừng tim kiếm nhu cầu nuôi thân,
VE nghỉ lại nghĩa nhân trần thế,
Đời phù vân sống để làm gì ?
Bỏ công xây dựng có chi ?
Vui chơi một kiếp rồi thì cũng xong ,
Thế rồi lại mùa Đông lạnh giá,
Bầu trời xanh cành lá xác xơ,
Thẩn thờ VE nói trong mơ,
Làm sao no bụng để chờ Hè sang ?
Nổi lo lắng ngổn ngang trong trí,
VE nhớ khi KIẾN quí bạn xưa,
Mượn qua một chút của thừa,
Dầu sao đi nữa ,muối dưa qua ngày,!!!!
VE vội bước đến ngay nhà KIẾN,
Miệng cười duyên lên tiếng tức thì,
Anh ơi cho mượn chút đi ?!
Sang năm tôi trả lãi kỳ gấp đôi,
Nghe VE nói, KIẾN ngồi suy nghỉ,
Sống làm chi, vui chỉ hại đời,?
Trả lời câu hỏi ” buồn ơi “,
” Anh nên vui nửa cho vơi nổi sầu “
Nghe KIẾN nói dứt câu rồi bỏ,
VE vội vàng bày tỏ nguồn cơn,
Nhưng ” KHÔNG ” ,lòng vẩn căm hờn,
Chết trong đói lạnh, mồ đơn giữa trời,
Đào văn Lộc
Phía sau nghệ thuật vận hành bài thơ là một phương châm sâu sắc !
Xin trả lời cô giáo của xứ DỪA ,bài thơ VE và KIẾN chỉ phỏng theo truyện ngụ ngôn của ông
LÃO PHỤNG TIÊN ,đọc cho vui, mong các bạn thưởng thức bài thơ theo lối song thất lục bát
liên hoàn ,làm người đọc không chán ,vui vui phải không các bạn ? chào bạn ,hẹn thơ sau.
Nếu văn phong ” Ve và Kiến ” của La Fontaine giàu chất thơ , dí dỏm , thì văn phong ” Ve và Kiến ” của ” Nhà thơ Việt Nam ” lại nhẹ nhàng , hàm súc