Trận ra đi ấy có sao xa, có chén rượu nồng. Có người đưa tiễn? Không! Hình như không người đưa tiễn, hoặc có người tiễn đưa nhưng không là người trong mộng. Nên chỉ còn ” nỗi hờn “, chỉ còn ” tình đơn ” ? Không biết. Hoàn toàn không biết. Chỉ biết một điều là tác giả Đào Văn Lộc của chúng ta không ngờ trận ra đi ấy lại thành cuộc chia ly. Mời các bạn thưởng thức bài thơ mới của Đào Văn Lộc. (DT)
Sầu trăng khuyết, năm nào còn đó, Ảnh Trương Văn Phú
AI NGỜ ?
Sao lắp lánh, gời câu từ giã,
Về phương xa ,trời đã an bài,
Chân trời cách biệt chia hai,
Rượu nồng không đắng ,mà cay lệ trào,
Sầu trăng khuyết, năm nào còn đó,
Thương bạn hiền ,bày tỏ nguồn cơn,
Từng đêm ôm chặc nổi hờn,
Ra đi muôn dậm ,tình đơn gối sầu,
Mượn trăng gió đối câu bầu rượu,
Say men nồng ,liễu rũ trăng mơ,
Bài thơ khúc nhạc đợi chờ,
Gọi trong nổi nhớ, ai ngờ chia ly ?
Đào Văn Lộc
Về phương xa, chân trời cách biệt, Trời đã an bài, yêu một mình không trách chi ai! Giờ đây xin bày tỏ nỗi lòng, hờn nhất là tình đơn gối sầu . Bấy lâu giấu kín, giờ đến lúc phải nói thôi, nếu người xưa hiểu được thì tôi sung sướng thanh thản biết bao!?
Thân gởi NHÓM YAMAHA , Lộc muốn gởi tâm tư lảng mạn qua các bài thơ, mong các bạn đọc cho đời mình thêm
vui ,chứ buồn zữ lắm , phải không? các bạn .Hẹn các bạn đọc có nhiều niềm vui trong những bài khác .Bye nha ?