Đọc bài thơ của Nhật Lệ, nghe dạt dào cảm xúc qua từng câu từng đoạn thơ. Tác giả diễn đạt ý từ vần điệu đến cấu trúc thật chặt chẽ, phóng khoáng. Cứ liên tưởng thời kỳ thơ mới ” 1932 – 1945 ” đang hưng thịnh, khuấy động cả vòm trời thơ vang âm đang tồn tại. Xin giới thiệu đến bạn đọc trang nhà cùng thưởng thức. ( PT )
TÌNH NHƯ SƯƠNG KHÓI
Ta đắm đuối sóng mắt huyền mơ ấy
Thuở mù sương áo trắng thướt tha về
Một trời chiều mưa ướt đẫm cơn mê
Vùng ngực lạnh tìm về cơn mơ đắm
Ta ngây dại trong dấu yêu nồng ấm
Trái tim đơn hối hả nhịp xuân tình
Đêm lùi dần nhoà nhạt bóng trăng in
Hồn mơ loạn trong mềm môi ân ái
Em mong manh như khói sương huyền thoại
Đến một chiều rồi cũng một chiều đi
Níu chặt thời gian nhưng lỏng cánh tay ghì
Nên khúc hát biệt ly đành tức tửi
Ta ôm xiết những nồng say ngắn ngủi
Đá xanh xao ta vàng võ linh hồn
Mối tình sầu vào huyệt lạnh vùi chôn
Em biền biệt cho hoàng hôn tím ngắt
NHẬT LỆ