BIỂN ĐỘNG
Vần vũ khắp trời tràn mây xám quyện
Hút tầm nhìn xa tít cánh buồm nâu
Cánh đồng chuông** khua sóng dạt chân cầu
Hoàng hôn xuống thét gào cơn bão rớt
Mưa xối xã mưa mãi hoài không ngớt
Vợ trông chồng bến vắng mẹ chờ con
Nỗi hoang mang từng giây phút hao mòn
Trùng khơi động điệp trùng muôn sóng cuộn
Lạc dấu hải đăng tàu về bến muộn
Đáy hàng khơi xiêu vẹo nóc chòi canh
Hoa biển kinh hoàng lạc giữa ngàn xanh
Bờ dốc mộng hàng dương sầu thổn thức
Đời ta cũng thế bão giông hoài không dứt
Kiếp phong sương đã chùng bước độc hành
Biển , đời ơi giông tố hãy qua nhanh
Cầu quê mẹ mây lành năm tháng nhuộm
NHẬT LỆ
Những ai đã từng “độc hành” mới thấu hiểu nỗi buồn của người phải đi một mình trên cái cõi dương gian thênh thang này! Cũng như ai đã từng “cô miên” mới thấu nỗi niềm của của người đã từng “phòng không chiết bóng”!
“kiếp phong sương đã chùn bước độc hành”, Câu thơ đủ để lây buồn cho người khác.
Không hẳn thơ mang tâm sự của tác giả đâu NGỌC VINH ơi có khi là tâm sự được người khác gởi trao hoặc những hoàn cảnh chung quanh qua góc nhìn của tác giả đã cảm thông và chia sẽ
NHẬT LỆ
Bão biển hiẻm nguy, con người phải dùng mọi cách để vượt qua.
Bão đời thường lôi con người vào mọi ngõ hiểm nguy.
Bão lòng đáng sợ nhất, con người càng phải vững vàng, lý trí phỉ thật mạnh mẽ mới cóa thể vượt qua được.
NHẬTLỆ có công nhậh thế không?
Dạ thưa chị đúng là bão đời sẽ giết chết người không quyết tâm khắc phục ngọn sóng lòng
Bão biển cũng là thảm hoạ không kém nó giết chết những người không đáng chết chị ạ
NHẬT LỆ
NHẬT LỆ ơi !!! ,Bộ có đi biển sao? Mà tả cảnh BIỂN ĐỘNG như thật vậy , nếu không đi mà tả được vậy ,thì quả là một cây bút thần , Lộc đi biển rồi ,rất sợ BIỂN ĐỘNG, thật là khủng khiếp y như vần thơ mà NL đã mô tả ,Lộc chỉ xin bốn câu cuối trong bài BIỂN ĐỘNG mà thôi cũng đủ rồi ,chào NHẬT LỆ,
Nhật Lệ có đi biển nhưng chỉ thấy biển bình yên thôi chưa thấy biển động Anh Lộc ơi
NHẬT LỆ chỉ thấy hình ảnh tư liệu mà mô tả vậy thôi Anh đã chứng kiến chắc sẽ diễn đạt hay hơn nhiều
NHẬT LỆ