Đào văn Lộc làm thơ tình ngày càng nhiều. Nhưng mỗi bài thơ có một ý riêng. bài thương em chỉ nằm trong câu chót Dáng nhỏ thương thương cuối nẽo đường,
Tranh của Phi Rom
THƯƠNG EM
Tưởng nhớ về em , thấy vấn vương,
Nghe lòng trắc ẩn, nổi niềm thương,
Sao em nức nở,em buồn quá !!!?
Để vướng tơ vương, nổi chán chường,
Có lẽ vì thương em viễn xứ,
Gợi hồn thổn thức mãi yêu đương,
Trùng khơi cách trở,còn thương tiếc,
Dáng nhỏ thương thương cuối nẽo đường,
Đào văn Lộc
Lộc tặng bài nầy cho các bạn THCL và hai chị Ngọc Hoa, Phan Lương được nhiều niềm vui mãi.
Phan Lương – Hoa Đăng
Chị NGỌC HOA viết những lời nầy để cảm ơn LỘC vì bài thơ THƯƠNG EM của Lộc đã viết tặng’
Nửa đêm thức giấc sầu tư
Nghĩ đời mình lại quá ư não lòng
Ngày đêm cứ phải chờ mong
Mong cho người ấy nhủ lòng đến ta
Cầu cho tình chớ phôi pha
Có duyên không nợ, hóa ra tình sầu
Chờ người cho đến bao lâu
Đên khi gặp lại, mái đầu bạc phơ.
Chị Ngọc Hoa mến !!! Theo sự hiểu biết của Lộc ,chị là người rất kiên cường , cứ chờ hoài ,chờ mãi cho đến
răng long,tóc bạt, có sao đâu ? răng rụn thì làm răng giả , tóc bạt thì đi nhuộm lại ,chị vẫn còn đẹp mãi mãi phải
không chị ? Rồi chị sẽ có ngày gặp ảnh Hi….Hi….