Đoàn thị Hoa, cựu HS lớp đệ thất B (NK62-63) chung với thầy Mai Chí Hiếu. Chị làm thơ lấy bút danh Hoa Đăng được đăng ở nhiều trang mạng. Vây mà đến nay chị mới tìm được trang nhà và có nhả ý đóng góp bài vở cho quê hương ngày thêm phong phú (HM)
CHỢ LÁCH THÂN THƯƠNG
Chợ Lách thân thương mãi giờ tôi vẫn nhớ!
Hai buổi đến trường qua một chiếc đò ngang,
Vật đổi sao dời, gặp lại quá bẽ bàng
Lòng uẩn khúc, sao lâu rồi không trở lại?
Ngôi trường cũ nay giờ xa chốn cũ
Kỹ niệm xưa trong ký ức mơ màng
Tần ngần đứng, nhìn quanh lòng khắc khoải
Nhớ thầy xưa, bạn cũ đã xa rồi!
Nhìn cảnh cũ đoanh tròng mờ nước mắt
Cuộc vui nào nay cũng vội quay lưng
Ngày chân sáo tung tăng bước đến trường
Tình trong sáng, bạn bè trong khoảnh khắc
Giờ tan biến, nỗi lòng như oặn thắt
Bạn xa tôi, tôi xa bạn đổ buồn
Quẳng vào túi, làm hành trang suốt kiếp
Giã biệt rồi, còn khoảng vắng chia xa
Giờ trở lại ta cũng vẫn là ta
Nhớ Chợ Lách và nhớ về bạn cũ!!!
HOA ĐĂNG
Xin cho hỏi: Hoa Đăng có phải là đọc giả Ngọc Hoa mới viết phản hồi gần đây trên trang thcl không? Bài thơ rất nữ tính và đầy hoài niệm!
Chị Hoa đã nói hộ nỗi lòng cho em, cho nhiều người con Chợ lách xa quê. Giờ lớn rôì cứ hay nhớ quê, nhớ trường, con sông, bến đò….giờ thắm thía quá hai câu ” khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”. Em không biết chị ở đâu mà nhớ quê da diết đến vậy, dù ở đâu cũng chúc chị sức khỏe, chúc gia đình chị bình yên và mong sẽ thấy chị thường xuyên ơ thcl.com chị nhé. Thân mến!
Chào Ngọc Vinh, NGỌC HOA là tui đây, tính lấy bút danh là tên thật cho nó đậm chất ân tình của mình là cựu hs THCL, ai dè ông bạn HỒMINH lại đem bút danh của tui ở trang TPHVL mà gắn về đây nữa. Cảm ơn nhận xét của tg NGỌC VINH, mong gặp dài dài trên trang THCL.
PHƯƠNG CHI bây giờ ở đâu, chị thì vẫn ở Vĩnh Long , nhưng gần 50 năm mới trở về CHỢ LÁCH, lần trở về đầu tiên là năm 2012 vào ngay họp mặt cựu hs CL , hình nền của trang THCL,chị là người mặc áo đen.
E đang ở Sài gòn chị ạ.
PHƯƠNG CHI nhớ dành thờ gian để vào trang thcl nhiều nhiều nghen….rất mong hội ngộ trên trang nhàTHCL.
Chào chị Ngọc Hoa ( Hoa Đăng) ,Đọc bài thơ chị Lộc như có cảm giác đang đứng trước ngôi trường xưa hoài niệm về dĩ vãng của thưỡ học trò ,thật một bài thơ đưa Lộc về hiện thực của ngày nào và rồi lại ly biệt theo dòng đời cuốn trôi .!!!! chỉ còn lại ta vẩn là ta . Một thoáng luyến thương các bạn của trường THCL. Một bài thơ hay mà chị đã gởi gắm tâm tình mình cho các bạn cùng thưởng thức .Mong đọc nhiều của chị nha Lộc